Wasted Days And Wasted Night
Freddy Fender
Wasted days and wasted nights,
I have left for you Behind
for you don’t belong to me,
your heart belongs to someone else.
I have left for you Behind
for you don’t belong to me,
your heart belongs to someone else.
Why should I keep loving you,
when I know that you’re Not true?
And why should I call your name,
when you’re to blame
for making me Blue?
when I know that you’re Not true?
And why should I call your name,
when you’re to blame
for making me Blue?
Don’t you remember the day,
that you went away and left me?
I was so lonely,
prayed for you only,
my love.
that you went away and left me?
I was so lonely,
prayed for you only,
my love.
Những ngày và đêm phí hoài
Tôi để em phía sau
Vì em không thuộc về tôi,
Trái tim của em thuộc về người khác.
Tôi để em phía sau
Vì em không thuộc về tôi,
Trái tim của em thuộc về người khác.
Tại sao tôi vẫn còn yêu em,
Khi tôi biết rằng em không thành thật?
Và tại sao tôi gọi tên em,
Khi chính em lại là người
Đã làm tôi thất vọng?
Khi tôi biết rằng em không thành thật?
Và tại sao tôi gọi tên em,
Khi chính em lại là người
Đã làm tôi thất vọng?
Em có nhớ những ngày,
Ngày em ra đi và để lại tôi?
Tôi đã rất cô đơn,
Tôi cầu nguyện cho em,
Tình yêu của tôi.
Ngày em ra đi và để lại tôi?
Tôi đã rất cô đơn,
Tôi cầu nguyện cho em,
Tình yêu của tôi.
Thân phận đời người chỉ là hữu hạn trong cái vô hạn của đất trời. Rồi còn lại gì ngoài cái bao la hư vô, như một vì sao xa chợt tắt , tất cả chỉ là khoảng không vĩnh cửu.
Ta đợi ngày bờ lau tóc trắng
Ngồi bên nhau hát khúc phiêu du
Cuộc đời ơi ! mây trôi qua cửa
Nắm tay nhau ta về chốn hư không…..
Cuộc đời con người thật sự dài được bao nhiêu (chỉ sáu mươi năm ngắn ngủi ) , mới đó đã đi được nửa chặng đường cuộc sống. Mỗi ngày thức dậy cảm nhận được hơi thở của cuộc sống quanh ta, vẫn cảm thấy mình hừng hực những đam mê những khát vọng. Nhưng ngày tháng đã dần ngắn lại, mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày gần hơn cho một sự chia ly , cho một ngày gần với đất hơn , humm ta đâu đi ngược thời gian được đâu . Ta của một ngày nào trẻ trung sức sống, tưởng chừng có thể lấp bể dời non, thoáng chốc đã da mồi tóc bạc. Ước mơ vẫn còn phiá trước mà thời gian đã ở lại phía sau rồi.
Mỗi chúng ta đều phải làm người lữ hành trên con đường của riêng mình. Chỉ là đường một chiều không có đèn xanh đèn đỏ , đôi lúc có những ngã rẽ mà ta không biết nên rẽ hay đi thẳng . Khả năng con người quá nhỏ bé trước quy luật khắc nghiệt của tạo hoá. “Một cõi đi” rồi lại phải “về”! Cái nghiệt ngã của cuộc sống là bạn phải chấp nhận đi đến cuối đoạn đường, cho dù những viên sỏi nhọn có làm cho bạn toé máu bàn chân. Cái đích cuối cùng rồi củng sẽ đến bất chấp chúng ta có cố trì hoãn đến đâu.
Chỉ một lần ta đi qua đây
Một lần thôi rong chơi trần thế
Một lần rồi chẳng là lần nào nữa
Đừng hững hờ với nắng ấm ngày lên.
No comments:
Post a Comment