Dốc Mơ là nơi nào mà sao nơi đó buồn thảm và sầu bi quá vậy , nó buồn nhưng nó cũng rất đẹp . Nơi đó ta ngồi ngắm những đỉnh núi cao chót vót cũng giống như tình ta phải leo lên thật cao và có thể nơi đó ta chẳng bao giờ ta leo tới . Ta leo lên lưng chừng núi và nhìn xuống ..xuống cũng không xong , lên cũng không tới .
Dốc Mơ là nơi nào , anh tưởng tượng ra mình leo lên con dốc ấy là một nơi có thật ở Việt Nam . Nó là một dãy núi nằm giữa Nha Trang và Đà Lạt . Con đường mà ta đi từ Đà Lạt tới Nha Trang ta phải leo lên một ngọn đèo mang tên đèo Ngoạn Mục và dốc mơ có thể ở nơi ấy.
Dốc mơ bài hát của NTM này làm ta nghĩ đến Nha Trang và Huế hai thành phố ta cho là lãng mạn bậc nhất Việt Nam đã một lần đi ngang qua hay đến tham quan tận nơi đó cũng để lại cho người ta ấn tượng khó quên cái vẻ thơ mộng của nó, dĩ nhiên dốc mơ cũng có thể là cái địa danh nào đó ở hai nơi này lắm chứ.
Núi thì cao quá , bên kia con dốc ta nhìn thấy biển rộng bao la , biển rất rộng cùng với những con sóng trùng trùng điệp điệp và biển sâu thẳm ngút ngàn .
Tình em cao , rộng , sâu bao nhiêu để lòng anh có thể chất chứa được để anh mơ về con dốc cùng em đến bên con dốc và leo lên dốc .
Hay tình của chúng ta rất gần nhưng chúng ta không đến được nơi dốc mơ ấy vì những khoảng không vô hình.
Dốc gập ghềnh , dốc thoai thoải ta nhìn thấy ta không muốn leo lên dốc nhưng có khi ảo ảnh mang đến cho ta một triền dốc thật bằng phẳng . Ta hăng say bước lên dốc rồi chợt nhận ra mình không đủ sức , dưới những bước chân của ta là con đường trơn ướt đến não nề.
Ta thích cái mơ hồ nơi tiếng hát Ngọc Lan, với những khúc rung như sóng mắt lung linh hư ảo, như trong khúc xạ của nước hay khí nóng sa mạc.
Người yêu dấu đưa em về dốc mơ, nhưng em thì có phần mâu thuẩn. Mắt em cười như ánh sao, trong lúc ấy tóc rất buồn như áng thơ, buông hững hờ. Những hiện trạng đó là nền móng cho bâng quơ, cho bâng khuâng. Người yêu dấu đã xa, thật xa, đẹp như giấc mơ.
Dốc Mơ
Nhạc NTM
Đêm đã về trên dốc
Gió xôn xao ru yên tình mình
Em có về bên đó
Dõi mắt trông theo
Trông theo tình mình
Mà ngày tháng đâu nào có đợi chờ
Người yêu dấu đưa em về dốc mơ
Gió xôn xao ru yên tình mình
Em có về bên đó
Dõi mắt trông theo
Trông theo tình mình
Mà ngày tháng đâu nào có đợi chờ
Người yêu dấu đưa em về dốc mơ
Đưa em về bên dốc mơ
Là đưa anh vào cõi mong chờ
Tóc rất buồn như áng thơ
Buông hững hờ, tình rồi có như mơ
Là đưa anh vào cõi mong chờ
Tóc rất buồn như áng thơ
Buông hững hờ, tình rồi có như mơ
Em mắt cười như ánh sao
Bờ môi hồng tựa bao lời nói
Nói đi em câu mong chờ
Dấu đêm nay ơ thờ
Tình ơi !
Bờ môi hồng tựa bao lời nói
Nói đi em câu mong chờ
Dấu đêm nay ơ thờ
Tình ơi !
Con dốc này, từ khi được mang dấu giầy em về
Ngày tháng nào đưa em vào ngàn trùng sóng
Hạnh phúc nào từ khi, từ khi quen lối đưa em về qua
Người yêu dấu đã xa thật xa, đẹp như giấc mơ
Ngày tháng nào đưa em vào ngàn trùng sóng
Hạnh phúc nào từ khi, từ khi quen lối đưa em về qua
Người yêu dấu đã xa thật xa, đẹp như giấc mơ
Em bây giờ như lá khô
Và anh vẫn là nỗi mong chờ
Dẫu đã ngàn trùng cách xa
Bên kia trời biển rộng có bao la
Và anh vẫn là nỗi mong chờ
Dẫu đã ngàn trùng cách xa
Bên kia trời biển rộng có bao la
Sẽ có ngày ta có nhau
Thì xin một lần cho lời cuối
Giữ cho nhau thương yêu rồi
Sẽ bên nhau muôn đời
Tình ơi !
Thì xin một lần cho lời cuối
Giữ cho nhau thương yêu rồi
Sẽ bên nhau muôn đời
Tình ơi !
Có một bài hát của nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng rất hay có nhắc đến Nha Trang và Huế
No comments:
Post a Comment