Một ông lão đang ngồi trong túp lều bên cạnh dòng suối đóng băng . Lúc này đã cuối đông , thời tiết không còn quá lạnh . Ông lão già và cô đơn . Mái tóc ông đã bạc màu thời gian . Ngày qua ngày , ông không nghe thấy gì ngoại trừ âm thanh của cơn bão quét qua trước khi có một đợt tuyết mới đổ xuống .
Một ngày nọ khi bếp lửa của ông lão sắp tàn , có một chàng trai trẻ bước vào túp lều . Đôi má chàng đỏ bừng , mắt chàng lấp lánh . Chàng sải từng bước dài . Trán chàng đội một vòng cỏ tươi thắm và chàng ôm một bó hoa thơm ngát trong tay .
Ông lão nói ” A, con trai ta vui mừng khi thấy con . Vào đây ! Hãy kể ta nghe những chuyến phiêu lưu của con và những vùng đất lạ mà con đến . Ta sẽ kể cho con nghe về những việc làm tuyệt vời của ta . Con cũng sẽ làm như thế và chúng ta sẽ vui vẻ cùng nhau .
Sau đó ông lão lấy trong túi ra một cái tẩu thuốc kỳ lạ . Ông nhồi đầy thuốc lá rồi đưa nó cho người khách . Họ cùng rít thuốc và sau đó bắt đầu câu chuyện .
Ông lão bảo ” Ta là Peboan , Thần mùa Đông , ta hà hơi thì những dòng suối đông lại . Nước trở nên cứng như đá “
Chàng trai đáp lời ” Ta là Seegwun , Thần mùa Xuân , ta thở ra thì hoa cỏ nảy nở trên các cánh đồng .
Ông lão tiếp ” Ta lắc mái tóc thì tuyết phủ đầy mặt đất . Lá trên cây rụng , hơi thở của ta thổi chúng bay đi . Chim chóc bay về những miền đất xa và những con thú náu mình trốn cái lạnh “
Chàng trai trả lời ” Ta rung mái tóc thì những cơn mưa ấm áp rơi xuống đất . Những đóa hoa vươn cánh , cỏ mọc dày và xanh . Giọng nói của ta gọi bầy chim bay về . Hơi thở ấm áp của ta làm dòng suối chảy lại và chúng hát vang bài ca mùa xuân . Âm nhạc tràn ngập những cánh rừng nơi ta dạo bước , vạn vật đều hoan hỉ .”
Trong khi họ nói chuyện thì một sự thay đổi kỳ diệu xảy ra . Mặt trời bắt đầu mọc . Peboan , Thần mùa đông trở nên im lặng . Đầu ông gục xuống , tuyết bên ngoài túp lều tan chảy . Seegwun , Thần mùa Xuân trở nên rạng rỡ hơn . Những con két và sơn ca bắt đầu hót trên nóc lều . Dòng suối bắt đầu chảy róc rách trước của nhà và hương thơm của hoa nở rộ ngọt ngào trong gió .Túp lều biến mất , Peboan chìm sâu và tan biến trong dòng suối .Như vậy là mùa Đông đã ra đi và mùa Xuân đang đến .
Tình Khúc Mùa Xuân
Nhạc trữ tình
Tình yêu đó cho em
Tháng năm trên từng phím xuân lay,
Đóa môi xinh giòng tóc mây bay
Mùa Thu gió heo may gọi về
Mùa Đông nắng hanh trên tuổi thề .
Mình đan nắng ru mây ước mơ xa vời .
Tháng năm trên từng phím xuân lay,
Đóa môi xinh giòng tóc mây bay
Mùa Thu gió heo may gọi về
Mùa Đông nắng hanh trên tuổi thề .
Mình đan nắng ru mây ước mơ xa vời .
Một hôm gió Xuân sang
Mây lang thang cài tóc em mang ,
Đến thăm em chiều nắng miên man
Rồi Thu đến sao em giận hờn
Rồi Đông đến sao em lạnh lùng
Đường phố vắng thênh thang ru buồn gót chân .
Mây lang thang cài tóc em mang ,
Đến thăm em chiều nắng miên man
Rồi Thu đến sao em giận hờn
Rồi Đông đến sao em lạnh lùng
Đường phố vắng thênh thang ru buồn gót chân .
Chiều còn mưa bay,
Uớt bước chân mòn lãng du
Ướt áo cho tình thấm sâu
Ướt đóa môi hồng hững hờ
Rũ ướt cung đàn
Buồn dâng mây tím giăng ngang
Buồn vương ân ái phai tàn .
Uớt bước chân mòn lãng du
Ướt áo cho tình thấm sâu
Ướt đóa môi hồng hững hờ
Rũ ướt cung đàn
Buồn dâng mây tím giăng ngang
Buồn vương ân ái phai tàn .
Mùa Xuân đến chưa em ?
Bước chân ai dìu tiếng mưa đêm
Vắng xa chưa giòng tóc mây bay
Mùa Thu vẫn chưa nguôi giận hờn
Mùa Đông vẫn chưa thôi lạnh lùng
Giòng nhạc cuốn em mang , trôi dài mãi trôi…
Bước chân ai dìu tiếng mưa đêm
Vắng xa chưa giòng tóc mây bay
Mùa Thu vẫn chưa nguôi giận hờn
Mùa Đông vẫn chưa thôi lạnh lùng
Giòng nhạc cuốn em mang , trôi dài mãi trôi…
Tình Khúc Buồn
Nhạc NTM
Em như một nụ hồng cầu mong chẳng lạnh lùng.
Em như một ngày mộng mà ta hằng ngại ngùng,
Sẽ ru ta nghìn nhớ một ngày thoáng mây đưa.
Chuyện tình đã như mơ …
Em như một ngày mộng mà ta hằng ngại ngùng,
Sẽ ru ta nghìn nhớ một ngày thoáng mây đưa.
Chuyện tình đã như mơ …
Em như giọt rượu nồng dìu ta vào cuộc mộng.
Em như vạt lụa đào quyện ta lời thì thào,
Sẽ qua đi ngày tháng tình rồi cũng xa xưa, buồn …
Em như vạt lụa đào quyện ta lời thì thào,
Sẽ qua đi ngày tháng tình rồi cũng xa xưa, buồn …
Cuộc tình ngỡ đã xa xưa, đã xanh xao từ thuở nào.
Chợt người đến với tim ta xóa tan đi một mảnh đời.
Cuộc tình quý giá mong manh
Có chơi vơi ngược dòng đời,
Nghìn trùng dòng sông có vui.
Chợt người đến với tim ta xóa tan đi một mảnh đời.
Cuộc tình quý giá mong manh
Có chơi vơi ngược dòng đời,
Nghìn trùng dòng sông có vui.
Ôi ! sao người miệt mài ngày vui nào còn dài.
Ta ưu phiền từng ngày vội chôn cuộc tình gầy,
Chết đi bao lời nói
Rừng nào có sa mưa tình nào sẽ như thơ.
Ta ưu phiền từng ngày vội chôn cuộc tình gầy,
Chết đi bao lời nói
Rừng nào có sa mưa tình nào sẽ như thơ.
Sao chưa gặp một lần mà nghe tình thật gần.
Xin cho được một lần gọi tên người thì thầm,
Có qua đi ngày tháng trả lại thoáng mây bay buồn …
Xin cho được một lần gọi tên người thì thầm,
Có qua đi ngày tháng trả lại thoáng mây bay buồn …
No comments:
Post a Comment