Sunday, April 7, 2019

Blue Moon ( Trăng sáng cố hương )

Đêm qua tôi chợt tỉnh giấc. Ngay lúc đó tôi nhận ra căn phòng tôi ở tràn ngập ánh trăng. Tôi ngồi dậy đến bên của sổ. Đêm nay có lẽ sắp rằm. Trăng tròn quá và trong quá. Đây là lần đâu tiên tôi nhìn trăng trên bầu trời từ một xứ sở xa lạ. Vầng trăng có gì khác khi tôi nhìn từ nơi này? Không có gì khác cả. Chỉ có nỗi nhớ cố hương từ nơi này trong một đêm trăng im ắng. Và lúc đó, tôi chợt nhớ đến câu thơ của nhà thơ Việt Phương: Trăng Trung Quốc tròn hơn trăng nước Mỹ.
Ôi, thật đau đớn. Nhà thơ đã nói đúng nỗi đau đớn ấy của chúng ta. Tại sao chúng ta lại có những năm tháng như thế? Tại sao? Dù có trả lời đư­ợc thì tôi vẫn cứ phải hỏi tại sao? Tại sao? Vầng trăng, một biểu tư­ợng của cái đẹp. Cái đẹp không thuộc quyền sở hữu của một quốc gia nào, của một quyền lực nào. Khi một quyền lực nào đó định chiếm hữu cái đẹp thì cái đẹp biến mất. Cái đẹp ấy luôn luôn ở trên mọi quyền lực, tỏa sáng chúng ta, ngự trị chúng ta và cứu rỗi chúng ta. Tôi ngắm trăng khi đang ở trên nư­ớc Mỹ. Và những ngư­ời thân của tôi ngắm trăng từ mảnh đất cố hư­ơng tôi. Chúng tôi cùng nhận ra vẻ đẹp ấy và cùng chiêm ngư­ỡng. Tại sao chúng ta lại có những tháng năm như­ thế. Và tại sao chúng ta lại không nói như­ thế về những tháng năm tư­ơng tự của chúng ta.
Sau chuyến đi Mỹ đầu tiên trở về, tôi về quê đúng dịp rằm trung thu, bác gái tôi, một ngư­ời nông dân hơn bảy mư­ơi tuổi, gần như­ không biết chữ,  hỏi:

- Mỹ có rằm trung thu không hở cháu?

- Không có bác ạ. Như­ng họ cũng có trăng.

- Trăng của họ thế nào?

- Cả thế giới này chỉ có một vầng trăng thôi bác ạ.

- Trăng đang ở giữa làng mình, xa thế mà họ cũng nhìn thấy à?

- Khi trăng đang ở trên đầu mình thì nhiều nơi khác cũng thấy trăng trên đầu họ, bác ạ.
589da7134e2941c8c62972b9953e0d01

Blue Moon

Elvis  Presley
Blue moon, you saw me standing alone,
Without a dream in my heart,
Without a love of my own,
Blue moon, you knew just what I was there for,
You heard me saying a prayer for,
Someone I really could care for,
And then there suddenly appeared before me,
The only one my arms will ever hold,
I heard somebody whisper please adore me,
And when I looked the moon had turned to gold,
Blue moon, now I’m no longer alone,
Without a dream in my heart,
Without a love of my own.
Ánh trăng mờ tối buồn thảm kia, ngươi thấy ta đứng cô lẻ nơi đây
Mà không hề có mộng ước nào trong tim
Không hề có tình yêu cho riêng mình
Ánh trăng xanh thẳm buồn, ngươi biết ta tới đây vì lẽ gì
Ngươi nghe tiếng ta nguyện cầu
Cho một người mà ta hết lòng săn sóc
Và rồi thình lình xuất hiện trước mặt ta
Người duy nhất mà vòng tay ta mãi ôm ấp
Ta nghe ai đó thì thầm hãy yêu quí tôi
Và khi ta nhìn vào vầng trăng ấy, nó lại hoá ra ánh vàng
Ánh trăng buồn thảm kia, giờ ta không còn cô đơn nữa
Mà không hề có mộng ước nào trong tim
Không hề có tình yêu cho riêng mình.


No comments:

CHÚNG TA LÀ NHỮNG GÌ CHÚNG TA NGHĨ

  Trích: Nghệ Thuật Tối Giản - Có Ít Đi, Sống Nhiều Hơn; Việt dịch: Alex Tu Dịch;  Người khác có thể dễ dàng đọc được niềm vui và nỗi khổ tr...