Em một mình ở cuối mùa đông
em đợi
Xuân về
mà nàng xuân trốn biệt.
Mảng tường vào một buổi sáng
Chơi vơi thân kiếp hoa tàn
Có phải từ miền thu cũ
Gắng đợi xuân về trắng ưu tư
Bầu trời thường nói gì về cơn mưa
Thương rong rêu phủ mờ chất chứa
Một khát vọng nảy mầm cháy bỏng
Làm sao đi được mùa đông
Mình đã qua bao nhiêu dòng sông
Có ai nói đời mình trôi chảy
Giữa khúc gập ghềnh là hoa dại
Dại kiệt cùng hoa nở vàng hoa.
Một ngày xuân thắm
Mai vàng reo vui
Ngày tôi nhập cuộc
Vào trong cõi người
Một ngày em đến
Nụ hồng tinh khôi
Từ đây gió biếc
Mênh mông tình người
Tình yêu lên tiếng
Vui buồn nhân đôi
Cùng trôi năm , tháng
Lênh đênh phận người
Vào bao mưa , nắng
Hát lời đơn côi
Một hôm thanh vắng
Tình bay lên trời
Một ngày yên ắng
Tôi và riêng tôi
Tạ ơn nhân thế
Ngày tôi qua đời!
Aline
J’avais dessiné sur le sable
Son doux visage qui me souriait
Puis il a plu sur cette plage
Dans cet orage, elle a disparu
Son doux visage qui me souriait
Puis il a plu sur cette plage
Dans cet orage, elle a disparu
Et j’ai crié, crié, Aline, pour qu’elle revienne
Et j’ai pleuré, pleuré, oh! j’avais trop de peine
Et j’ai pleuré, pleuré, oh! j’avais trop de peine
Je me suis assis près de son âme
Mais la belle dame s’était enfuie
Je l’ai cherchée sans plus y croire
Et sans un espoir, pour me guider
Mais la belle dame s’était enfuie
Je l’ai cherchée sans plus y croire
Et sans un espoir, pour me guider
Et j’ai crié, crié, Aline, pour qu’elle revienne
Et j’ai pleuré, pleuré, oh! j’avais trop de peine
Et j’ai pleuré, pleuré, oh! j’avais trop de peine
Je n’ai gardé que ce doux visage
Comme une épave sur le sable mouillé
Comme une épave sur le sable mouillé
Et j’ai crié, crié, Aline, pour qu’elle revienne
Et j’ai pleuré, pleuré, oh! j’avais trop de peine
Et j’ai pleuré, pleuré, oh! j’avais trop de peine
Et j’ai crié, crié, Aline, pour qu’elle revienne
Et j’ai pleuré, pleuré, oh! j’avais trop de peine…
Et j’ai pleuré, pleuré, oh! j’avais trop de peine…
Dịch:
Anh đã vẽ trên cát khuôn mặt em
Mỉm cười dịu dàng cùng anh trong gió lộng
Rồi bất ngờ một cơn dông ào tới
Cuốn hình em về biển khơi xa xôi
Mỉm cười dịu dàng cùng anh trong gió lộng
Rồi bất ngờ một cơn dông ào tới
Cuốn hình em về biển khơi xa xôi
Anh gọi mãi tên em, Aline hãy quay về bên anh
Anh gọi mãi tên em với trái tim phiền muộn
Anh gọi mãi tên em với trái tim phiền muộn
Anh biết lắm khuôn mặt dịu hiền này
Chỉ là bọt biển sẽ tan giữa trùng khơi
Anh lại gọi tên em, Aline hãy quay về bên anh
Anh gọi mãi tên em với trái tim phiền muộn…”
Chỉ là bọt biển sẽ tan giữa trùng khơi
Anh lại gọi tên em, Aline hãy quay về bên anh
Anh gọi mãi tên em với trái tim phiền muộn…”
No comments:
Post a Comment