Friday, November 30, 2018

Nghe lại bản gốc tuyệt đẹp: Forever

“Forever” là bản ballad nổi tiếng của ban nhạc Stratovarius.
Một điều đặc biệt là Stratovarius là một ban nhạc chuyên về thể loại âm nhạc sôi động, cuồng nhiệt, nhưng Forever, một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của Stratovarius, lại thuộc thể loại ballad, một thể loại nhẹ nhàng bắt nguồn từ dòng nhạc đồng quê và dân ca.
Vì sao lại có một tác phẩm “lạc loài” xuất sắc đến vậy? Điều này có thể bắt nguồn từ vấn đề cá nhân của người sáng tác ra nó, Timo Tolkki.
Bài hát khai thác góc nhìn đặc biệt: Góc nhìn của người đã khuất
Có thông tin cho rằng, Timo Tolkki – một thành viên trong ban nhạc – đã viết bài “Forever” này cho người cha đã khuất của anh. Chính điều đau buồn đó đã tạo lên một tác phẩm bất hủ.
Một điều rất thú vị là điểm nhìn của nhân vật trữ tình trong Forever. Nếu chúng ta không biết được hoàn cảnh ra đời của bài hát thì không thể biết được đó là điểm nhìn của một linh hồn hồi tưởng lại kiếp sống trần gian. Dĩ nhiên qua cái chết của cha mình mà Timo Tolkki đã tưởng tượng ra điều đó.

Chính vì bối cảnh và điểm nhìn đặc biệt như vậy mà Forever vừa thấm đẫm tính triết lý và cũng đầy ắp cảm xúc tình yêu về cuộc sống.
Mở đầu bài hát tiếng Anh, tác giả viết:
I stand alone in the darkness
The winter of my life came so fast
Memories go back to childhood
To days I still recall
Dịch là:
Tôi đứng cô độc trong màn đêm lạnh lẽo
Những năm tháng tuổi già sao đến quá nhanh
Những kí ức thời thơ ấu lại hiện về trong tôi
Đến tận bây giờ tôi vẫn nhớ
Rất nhiều người có thể hình dung ra cảnh một người đàn ông già nua, cô đơn, tóc bạc đang ngồi chiêm nghiệm lại quá khứ. Chỉ hình dung vậy thôi mà cũng khiến tâm trạng của ta chùng xuống, đầy xót xa. Tuy nhiên, như đã nói ở đoạn trước, điểm nhìn của bài hát này là linh hồn của một người đã qua đời. Ta có thể nhận thấy dấu hiệu này qua câu đầu của bài hát:
Tôi đứng cô độc trong màn đêm lạnh lẽo
Một người đàn ông già nua, cô đơn ngồi chiêm nghiệm lại quá khứ. Chỉ có điều ông ấy đã chết. Quá khứ của ông là một kiếp sống mà ông đã trải qua và không bao giờ có thể trở lại.
Nếu một người còn sống, dù không trở lại được quá khứ, nhưng họ vẫn có cơ hội trở về nơi mình sống ngày xưa, hòa mình vào thế giới mà họ đã từng trải qua. Còn nhân vật trữ tình trong bài hát là một người đã chết, ông không thể trở về được nữa.
Chính vì thế, sự cô độc của nhân vật là sự cô độc ở mức tuyệt đối.
Khi người ta cô đơn, thì thường hay hoài niệm về những ngày tháng hạnh phúc. Và hầu như với bất kỳ ai trong số chúng ta, những tháng ngày hạnh phúc nhất thường là tuổi thơ, bởi:
Oh how happy i was then 
There was no sorrow there was no pain
(Khoảng thời gian đó hạnh phúc biết bao
Không có phiền muộn cũng như nỗi đau)
Nhân vật trữ tình cũng có cảm nhận đó:
The winter of my life came so fast 
Memories go back to my childhood 
Today i still recall
(Những năm tháng tuổi già sao đến quá nhanh
Những kí ức thời thơ ấu lại hiện về trong tôi
Đến tận bây giờ tôi vẫn nhớ)
Với một âm hưởng nhẹ nhàng, chậm rãi của thể loại Ballad, ngay từ khổ đầu của bài hát đã gây thổn thức tâm hồn của bất kỳ ai nghe nó. Trong mỗi chúng ta, ai mà không sợ cái chết? Ai mà không lưu luyến những kỷ niệm thời ấu thơ?
Mới ngày nào ta là một cô bé, cậu bé còn vui tươi hồn nhiên, ngoảnh đi, ngoảnh lại đã trăm năm trôi qua, cái chết và cuối cùng là cô độc trong màn đêm lạnh lẽo. Đời người thật ngắn ngủi. Ta nghe có gì đó xót xa hiện lên trong từng câu chữ.
Điều gì ý nghĩa nhất đối với cuộc đời của một con người? Đó là tình yêu. Có thể nói con người vì tình yêu mà sống.
Và tình yêu cũng là điều không thể thiếu trong nỗi nhớ của nhân vật trữ tình trong bài hát. Đó là một hình ảnh tuyệt đẹp và lãng mạn về tình yêu:
Walking through the green fields 
Sunshine in my eyes
(Cùng em đi dạo trên những thảo nguyên
Những tia nắng lấp lánh trong đôi mắt tôi)
Không gian mà nhân vật trữ tình đề cập đến khi nhớ về “em” là đi dạo trên những thảo nguyên. Từ “những thảo nguyên” cho ta thấy sự lặp đi lặp lại của “đi dạo”, tức là nhân vật trữ tình cùng “em” thường đi dạo trên những thảo nguyên. Qua hình ảnh này ta có thể cảm nhận được tình cảm của hai người, họ là những người tri âm tri kỷ, có sự đồng cảm trong cảm xúc, nên mới có thể cùng nhau đi dạo trên những thảo nguyên và trong hành trình của cuộc đời.
Nếu câu hát trên cho ta biết về thời gian và địa điểm. Thì câu hát dưới cung cấp cho ta cảm xúc của nhân vật trữ tình:
Sunshine in my eyes
(Những tia nắng lấp lánh trong đôi mắt tôi)
Tia nắng” trong cảm xúc của con người thường mang lại sự ấm áp, bình yên và hạnh phúc. Dân gian thường có câu “đôi mắt là cửa sổ tâm hồn”, chính vì vậy, những tia nắng lấp lánh trong đôi mắt kia cũng chính là cách nói hình tượng về cảm xúc của nhân vật trữ tình lúc ấy: một cảm xúc ấm áp, bình yên như những tia nắng lấp lánh.
Trong nỗi nhớ của nhân vật trữ tình, đó là một tình yêu đẹp không tì vết. Chính vì tình yêu đẹp như thế, nên nhân vật trữ tình vô cùng lưu luyến với “em”, ngay cả khi đã chết:
I’m still there everywhere
(Tôi vẫn ở bên em dù bất cứ nơi đâu)
Dù em ở bất cứ nơi đâu, tôi vẫn luôn ở bên em. Nhưng tôi là một người đã chết rồi, không còn thân xác thịt nữa, làm sao em có thể nhận ra được? Dường như hiểu ra được điều này, nhân vật trữ tình đã nói tiếp:
I’m the dust in the wind 
I’m the star in the northern sky 
I never stayed anywhere 
I’m the wind in the trees… 
(Tôi là hạt bụi bay theo gió
Tôi là ngôi sao trên bầu trời phương Bắc
Tôi không bao giờ dừng chân ở một nơi nào
Tôi sẽ là ngọn gió thổi qua các nhành cây)
Trong văn hóa truyền thống, con người tin vào sự tồn tại của linh hồn, và tin rằng linh hồn người đã khuất vẫn luôn ở bên những người thân của mình. Chúng ta không thể thấy được sự tồn tại của họ, nhưng có thể cảm nhận được thông qua những “điểm hóa”. Và nhân vật trữ tình kia đã nói cho người em biết về những “điểm hóa” như thế, cho thấy rằng tôi đang ở bên em: “tôi là hạt bụi”, “tôi là ngôi sao”, “tôi sẽ là ngọn gió”…
Nhưng hơn hết, tại sao nhân vật trữ tình lại phải nói ra những điều đó? Điều này ta sẽ thấy ở câu kết của bài hát:
Would you wait for me forever?
(Em sẽ mãi mãi đợi tôi chứ?)
Ở đây có một điều khiến ta không khỏi băn khoăn nhân vật trữ tình đã qua đời, thì tại sao lại hỏi một câu như vậy? Ai lại đi chờ đợi một người đã chết?
Có 2 điều đáng sợ trên cuộc đời này: một là chết, hai là bị lãng quên. Cái sau thậm chí còn đáng sợ hơn cái trước. Nên câu hỏi kia thực chất ý nghĩ chính là: em sẽ mãi mãi đợi tôi thì cũng là vẫn còn nhớ đến tôi. Chính vì vậy, câu hỏi trên thực chất là một câu hỏi tu từ, thể hiện một nỗi sợ hãi: sợ bị quên lãng. “Em” chính là người thân yêu nhất, nếu “em” quên tôi thì trên đời này còn ai nhớ đến tôi nữa?
Và mở rộng hơn, câu hỏi đó cũng chính là câu hỏi của mỗi người trước cuộc đời này: Chừng nào ta sẽ bị lãng quên?
Trong Kinh Phật có ghi rằng: “Đời là bể khổ”. Bài hát Forever mang triết lý sâu sắc bởi đã cho chúng ta thấy ba cái cái khổ lớn nhất của đời người: cái chết, sự chia li và sự quên lãng.
“Sinh, lão, bệnh, tử”, đó là quy luật đầy khắc nghiệt của kiếp người.
Phải chăng, đó chính là điều khiến bài hát Forever còn sống mãi?
Ship-on-jar-wallpaper-hd-700x366
“Forever”
I stand alone in the darkness
Tôi đứng cô độc trong màn đêm lạnh lẽo
The winter of my life came so fast
Những năm tháng tuổi già sao đến quá nhanh
Memories go back to childhood
Những kí ức thời thơ ấu lại hiện về trong tôi
To days I still recall
Đến tận bây giờ tôi vẫn nhớ
Oh how happy I was then
Khoảng thời gian đó hạnh phúc biết bao
There was no sorrow there was no pain
Không có phiền muộn cũng như nỗi đau
Walking through the green fields
Cùng em đi dạo trên những thảo nguyên
Sunshine in my eyes
Những tia nắng lấp lánh trong đôi mắt tôi
I’m still there everywhere
Tôi vẫn ở bên em dù bất cứ nơi đâu
I’m the dust in the wind
Tôi là hạt bụi bay theo gió
I’m the star in the northern sky
Tôi là ngôi sao trên bầu trời phương Bắc
I never stayed anywhere
Tôi không bao giờ dừng chân ở một nơi nào
I’m the wind in the trees
Tôi sẽ là ngọn gió thổi qua các nhành cây
Would you wait for me forever?
Em sẽ mãi mãi đợi tôi chứ?

Qua Nhà ( xem phim bách hợp )

Xem phim Bách Hợp đi nào , nhưng trước khi xem phim  bách hợp thì đọc một bài thơ hay trước đã 
Thơ
Qua Nhà   ( Nguyễn Bính )
Cái ngày cô chưa có chồng
Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa
Lối này lắm bưởi nhiều hoa
Đi vòng để được qua nhà đấy thôi
Một hôm thấy cô cười cười
Tôi yêu yêu quá nhưng hơi mếch lòng
Biết đâu rồi chả nói chòng
Làng mình khối đứa phải lòng mình đây
Một năm đến lắm là ngày
Mùa thu mùa cốm vào ngay mùa hồng
Từ ngày cô đi lấy chồng
Gớm sao có một quãng đồng mà xa
Bờ rào cây bưởi không hoa
Qua bên nhà thấy bên nhà vắng teo
Lợn không nuôi đặc ao bèo
Giầu không dậy chẳng buồn leo vào giàn
Giếng thôi mưa ngập nước tràn
Ba gian đầy cả ba gian nắng chiều .

Thích nhất là cái câu :
” Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa “
Bởi vì đi vòng thì được ngó nhiều , lỡ mà cô có nhìn thấy thì tôi cũng bớt run hơn  .
Buồn chứ , cô đi lấy chồng thì tôi cũng mất đi cái thú ngắm cô và đi vòng vòng qua ngõ nhà cô .
Tình yêu đơn phương mà , nhìn cô cười cười tôi ngại ngùng lắm , rung  như  cơn gió khi trời sắp đổ mưa .
Cái cười của cô , tôi bối rối quá…. hihi……mơ màng của gã khờ …..Làng mình khối đứa phải lòng mình đây .

Thursday, November 29, 2018

So Sad ( Quá Buồn )

Buồn trông cửa bể chiều hôm
Thuyền ai thấp thoáng cánh buốm xa xa
Buồn trông ngọn nước mới xa
Hoa trôi man mác biết là về đâu
Buồn trông nội cỏ dầu dầu
Chân mây mặt đất một màu xanh xanh
Buồn trông gió cuốn mặt ghềnh
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi
Trích : Truyện Kiều ( Nguyễn Du )
Gif-romantique-125a8bd
Buồn về một tương lai vô định , bất lực , một ngày mới sẽ bắt đầu từ ánh bình minh rạng ngời. Và rồi nó cũng sẽ theo vòng xoáy để bước vào buổi chiều tà trong ánh hoàng hôn và tan dần trong đêm tối.
Trong cái nắng chiều đó ta thấy mình kiệt sức
Buồn vì ta đã hy vọng nhưng nó lại ở xa quá , nó cứ thấp thoáng , lấp ló nhưng chẳng thể đến gần.
Buồn vì ta cứ lang thang , lan man chẳng biết đi về đâu , không bờ bến.
Và rồi cái khủng khiếp nhất được tác giả nói lên ở câu cuối
Những ghềnh đá cheo leo , chỉ nhìn thôi đã……. , ta buông xuôi tất cả , một tâm hồn đầy sỏi đá , tột cùng của cảm giác tuyệt vọng , tiếng sóng gào thét như muốn cuống phăng chiếc ghế , điểm tựa duy nhất còn sót lại.
Gloria in Excelsis Deo
Gloria in Excelsis Deo
Gloria in Excelsis Deo
Qui tollis peccata mundi, miserere nobis
Qui tollis peccata mundi,
suscipe deprecationem nostram
Tell me why I feel so sad, so sad
Tell me why I feel so sad
Tell me why I feel so sad, so sad
Tell me why I feel so sad…
Qui sedes ad dexteram patris, miserere nobis
Gratias agimus tibi,
propter magnum gloriam tuum
Tell me why I feel so sad, so sad
Tell me why I feel so sad
Tell me why I feel so sad, so sad
Tell me why I feel so sad…
Jesu Christu… Amen
Jesu Christu (so sad, so sad, so sad) Amen
Jesu Christu… Amen
Jesu Christu… Amen

月半小夜曲 / Yuè bàn xiǎoyèqǔ / Dạ Khúc Nửa Vầng Trăng – 李克勤 / Lǐ Kèqín / Lý Khắc Cần

Người tình không
Mới vừa cởi áo cho nhau/đã nghe ước mộng qua cầu gió bay…
“Sống thì tình chẳng riêng ai
Khéo thay thác xuống ra người tình không”
(Truyện Kiều, bản LVĐ 1871)
Ta biên kịch
vào vai bản thân
ta sắm áo
khoác lên mình trần
cõi người ta ấy
diễn người tình không.
Lần bước dặm xanh tìm cái đẹp
ta hóa thân vào áo cỏ non
cỏ non xanh tận chân trời chứ?
hay tận chân trời sẽ tận không.
Người tình không ấy
là Tiên hay Kiều
những người con gái
đoạn trường bao nhiêu.
Dẫu là một thuở họ yêu
cũng chưa hái quả những chiều xuân đâu
mới vừa cởi áo cho nhau
đã nghe ước mộng qua cầu gió bay
mới vừa một chút cầm tay
đã trôi thân đến nơi đày đọa thân.
Vào cõi tình nồng
bỗng tan như sóng
vào cõi tình rỗng
hóa người tình không.
Người tình không, người tình không
lắng nghe trong lệ những dòng thơ trôi
Cõi người ta ấy
diễn mà mua vui
cõi người ta ấy
người đâu hỡi người!

Nhật Chiêu
Pinyin:
Ying yin yi joi sat min ye
Mong tin bin sing suk
Ying yin ting gin siu tai kam
Yue yap chi so joi tiu dau
Wai hoh jek sing yat waan yuet
Lau joi ngoh dik tin hung
*Je maan yi hau yam sun gaak juet
Yan yue tin seung dik ming yuet
Si bat hoh yung yau
Ching yue kuk gwoh ji wai lau
Mo hoh waan gau joi fan bit
Wai hoh ji si sat mong
Tin mat ngoh dik hung hui
Je maan ye moot yau man bit*

Ying joi suet wing gau
Seung bat do si je hau
Chung mei yi wooi yiu fan sau
Daan ngoh dik sam mooi fan mooi hak ying yin bei ta jim yau
Ta chi je yuet yi
Ying yin si bat hoi hau
Tai kam duk jau duk jau jeuk
Ming yuet boon yi sam chau
Ngoh dik hin gwa ngoh dik hot mong
Jik ji yi hau.

Hanzi:
仍然倚在失眠夜望天边星宿
reng ran yi zai shi mian ye wang tian bian xing su
仍然听见小提琴如泣似诉再挑逗
reng ran ting jian xiao ti qin ru qi si su zai tiao dou
为何只剩一弯月留在我的天空
wei he zhi sheng yi wan yue liu zai wo de tian kong
这晚以后音讯隔绝
zhe wan yi hou yin xun ge jue
人如天上的明月是不可拥有
ren ru tian shang de ming yue shi bu ke yong you
情如曲过只遗留无可挽救再分别
qing ru qu guo zhi yi liu wu ke wan jiu zai fen bie
为何只是失望填密我的空虚
wei he zhi shi shi wang tian mi wo de kong xu
这晚夜没有吻别
zhe wan ye mei you wen bie
仍在说永久想不到是借口
reng zai shuo yong jiu xiang bu dao shi jie kou
从未意会要分手
cong wei yi hui yao fen shou
但我的心每分每刻仍然被她占有
dan wo de xin mei fen mei ke reng ran bei ta zhan you
她似这月儿仍然是不开口
ta si zhe yue er reng ran shi bu kai kou
提琴独奏独奏着明月半倚深秋
ti qin du zou du zou zhuo ming yue ban yi shen qiu
我的牵挂我的渴望 直至以后
wo de qian gua wo de ke wang zhi zhi yi hou
Lời dịch:
Vẫn thao thức suốt đêm dài
Ngước nhìn vì sao nơi chân trời
Vẫn nghe thấy tiếng vỹ cầm
Như than khóc lại như trêu đùa
Cớ sao chỉ sót lại một vầng trăng trong khoảng trời của tôi
Kể từ đêm nay hai người đôi ngả
Người ấy tựa như trăng trên trời, chẳng thể nắm bắt
Ái tình tựa như khúc ca đã dứt, chẳng thể níu kéo
Cớ sao chỉ còn nỗi thất vọng phủ kín khoảng trời của tôi
Đêm nay chẳng còn nụ hôn tạm biệt
Đã từng hứa hẹn bền lâu
Nào ngờ chỉ là lời gió thoảng
Chưa từng nghĩ tới chuyện chia tay
Nhưng trái tim tôi mỗi một giây, mỗi một phút đều bị người chiếm giữ
Người vẫn luôn lặng thinh tựa như vầng trăng ấy
Tiếng vỹ cầm vẫn vang vọng
“Nửa vầng trăng cuối thu”
Vấn vương trong tôi, khát vọng trong tôi còn mãi đến ngày sau.

Wednesday, November 28, 2018

Release Me

Release Me
Engelbert Humperdinck
Please release me, let me go
For I don’t love you anymore
To waste our lives would be a sin
Release me and let me love again
I have found a new love, dear
And I will always want her near
Her lips are warm while yours are cold
Release me, my darling, let me go
(Please release me, let me go)
For I don’t love you anymore
(To waste my life would be a sin)
So release me and let me love again
Please release me, can’t you see
You’d be a fool to cling to me
To live a lie would bring us pain
So release me and let me love again
(Let me love, let me love)
***
B50b671ccb57f45936a2886cc3add804
Dịch ý
Tha thứ  cho anh
Hãy tha thứ cho anh, hãy để anh ra đi
Anh đã không còn yêu em nữa
Thật là tội lỗi khi lãng phí cuộc sống của chúng ta như vậy
Hãy tha thứ cho anh và hãy để anh được yêu một lần nữa
Anh đã tìm được tình yêu mới , em à
Và anh luôn muốn có cô ấy bên cạnh
Đôi môi của cô ấy thì ngọt ngào , trong khi của em thì không
Tha thứ cho anh , em yêu và hãy để anh đi
Hãy tha thứ cho anh , hãy để anh ra đi
Anh đã không còn yêu em nữa
Thật là tội lỗi khi lãng phí cuộc sống của chúng ta như vậy
Hãy tha thứ  cho anh và hãy để anh được yêu một lần nữa
Hãy tha thứ cho anh , em có thấy không
Rằng em thật ngốc khi cứ bám lấy anh
Sống trong lừa dối chỉ làm cho chúng ta đau khổ
Vậy hãy tha thứ  cho anh và để anh được yêu lần nữa
***
Một bản dịch khác
Tha cho anh
Xin hãy tha cho anh
Xin em hãy để anh ra đi
Vì anh không còn yêu em nữa
Ta không nên lãng phí đời nhau
Tha cho anh và hãy để anh yêu lần nữa
Anh đã tìm thấy một tình yêu mới
Anh luôn muốn có cô ấy gần bên
Môi cô ấy ấm áp còn em thì lạnh lẽo
Hãy tha cho anh , em yêu , để anh đi .
Xin hãy buông tha anh
Em không thấy sao ?
Bám víu anh sẽ khiến em như  một con ngốc
Dối trá chỉ làm đau chúng ta
Tha cho anh và để anh yêu lần nữa .
***

Một bài hát rất buồn phải không bạn nhưng cuộc sống là như  vậy đó .  Bài hát có nhạc rất hay thuộc thể loại nhạc dance . Khi nghe ca khúc này không hiểu lời nhạc thì nghe rất vui tươi , có lần tôi nghe bản nhạc này trong một đám cưới ( nhạc không lời )  tôi chợt thốt lên với anh đồng nghiệp ”  Trời ! sao đám cưới mà lại mở nhạc chia tay , anh làm dấu kêu tôi im lặng ”
Hôm ấy tôi đi dự  đám cưới xếp của tôi , ông ta cưới vợ lần thứ hai . Hoàn cảnh của ông ta y hệt như  cái anh chàng trong ca khúc này .
Một bạn đã nói rằng sao thấy cái anh chàng trong  này sở khanh quá  , còn tôi lại nghĩ khác khi tình yêu đã hết thì hãy cho nó đi luôn .
Em ! anh  không biết tình yêu của chúng ta đã bắt đầu như thế nào để đến bây giờ nó lại kết thúc như vậy .
Anh biết anh cần một người thật sự ở bên cạnh anh, một người giữ cho tay anh không run, giữ cho anh không bị lạc lối. Một người anh yêu và cũng yêu anh, có thể không nhiều như  em ngày xưa, cũng có thể nhiều hơn em ngày xưa , điều đó không quan trọng , quan trọng là người đó thật sự ở bên cạnh anh.
Một góc trong lòng anh, vẫn là em. Nhưng ngoài góc đó ra, anh sẽ dành tất cả những gì anh có, cho người ấy của anh. Cầu nguyện cho anh em nhé.
Release me and let me love again.

Giọt Nước Mắt Ngà ( Cho Người Tình Tôi Yêu )

Sửa lại lời bài hát này chút xíu
Em đứng bên sông buồn
Nhìn thời gian  trôi qua và lòng mình phôi pha
Trên hai đóa môi hồng
Nụ cười đã đi xa
Ôi giọt nước mắt nào cho cuộc tình đầu…
BeautifulLady
Cuộc tình đầu của em là một người tình “không” đúng nghĩa  , em đã có bao giờ khóc cho cuộc tình ấy đâu nhưng lúc nào em cũng cảm thấy thật chua cay , thật xót thương cho trái tim lạc loài của em .
Em yêu một người con gái cùng giới tính với em , em rất hiểu tình yêu đó nó như thế nào chỉ mong làm một người bạn thân thiết chứ em nào dám mơ đến chuyện yêu đương nhưng cái ước mơ nhỏ nhoi của em chẳng bao giờ đến , nó thậm chí trở thành một cơn ác mộng khủng khiếp với em . Bao nhiêu năm qua rồi  nhưng nó là vết căt sâu  thẳm trong lòng em .
Người ấy  ( Mai ) của em chẳng làm em đau đớn thể xác  nhưng cô ấy  không  biết em đã yêu cổ nhiều thế nào . Em trách mình , trách số phận , duyên trời bắt em phải chịu số kiếp yêu đương trái khoáy.
Em ngỡ như cơn mộng
Người tình về bên em và gọi thầm tên em
Nhưng trên đóa mi sầu ngày dài vẫn qua mau
Em tựa lá úa sầu cho cuộc tình dài sau…
Trong mỗi giấc mơ khi cô ấy đến bên em thật tuyệt vời , em như lạc vào thế giới thần tiên , người tình cùng em vui đùa  ngắm cảnh trong khung cảnh huyền  ảo đẹp mê hồn , chúng em cùng nhau du hành trên chiếc du thuyền ngoài biển khơi lướt trên những cơn sóng bạc  Mai như một nàng tiên lộng lẫy trong sắc áo vàng lóng lánh , màu áo em thường thấy Mai mặc.
Nhưng đó chỉ là giấc mộng , em không được mơ ngủ nhiều quá . Một buổi sáng thức dậy đầm đìa nước mắt , trái tim như chiếc lá khô héo úa khi lòng mình trống rỗng .
Có còn cuộc tình nào cho em nữa không?

Thôi một giọt nước mắt này
Cho cuộc tình đam mê, cho người tình trăm năm
Em về đan tóc lụa là
Kết từng chuỗi ngày buồn riêng mang
Mai đi về dấu giáo đường
Cho cuộc tình bay cao, cho lòng mình xôn xao
Em cuộn theo tháng ngày dài
Kiếp này trót gặp người cho buồn…
Mai của em theo đạo Thiên Chúa , em không biết  bây giờ Mai vẫn còn đi nhà thờ như ngày xưa không? Đã từ lâu rồi em không đến ngôi thánh đường năm xưa Mai sinh hoạt ở đó . Em cuộn theo tháng ngày dài chìm đắm trong niềm đam mê triết học, em theo đạo Phật , em học Phật , em cố gắng  quên cuộc tình đam mê này.
Trông áng mây u hoài
Giọt lệ nào thương vay, tình đành tràn mi cay
Đau thương xé môi gầy mà lòng vẫn mơ say
Ôi giọt nước mắt ngà cho cuộc tình đầu tiên.
Đau thương của ngày xưa đã không còn nữa , nhưng em vẫn nghe bài hát này bởi vì giọt nước mắt ngà ( em không muốn hiểu ) dành cho người tình “Không”

Mê Lộ

Trong dòng mê lộ









Trích Lược "Giới hạn của đồng tiền"

TIỀN KHÔNG PHẢI LÀ TẤT CẢ
  Phần lớn chúng ta đều biết giá trị tích cực của đồng tiền, nhưng phân tích về giới hạn và sự tiêu cực của nó thì ít người đề cập vì nhiều lý do khác nhau.

Trích Lược bài giảng “Giới hạn của đồng tiền” của t/g Thích Nhật Từ
TIỀN VÀ KIẾN THỨC
  “Tiền có thể mua được một quyển sách nhưng không thể mua được kiến thức”.
  Sách là nhịp cầu đi đến kiến thức nếu sách đó chứa nội dung tích cực, chứ không phải lúc nào mua sách cũng đều tốt cả. Sách nhiều rác rưởi thường chiếm thị trường hơn những sách hay. Phần lớn, những quyển sách đoạt giải Best Seller, Putlizer hay những giải thưởng quốc tế lại không phải là những quyển sách quá hay mà là những quyển sách phổ thông. Cái gì mang tính phổ thông càng được nhiều người đọc bởi dễ hiểu, dễ cảm nhận và dễ tiếp thu. 
  Sách cực kỳ uyên bác chỉ đáp ứng cho giới chuyên gia hoặc nhà nghiên cứu. Thời gian đầu tư để viết thành một tác phẩm sách đôi lúc mất vài chục năm. Còn những sách bán chạy đôi lúc chỉ viết trong vòng vài tháng. Cho nên đừng dựa vào tiêu chí bán chạy hay thuộc danh sách Best Seller mà cho rằng đó là sách tích cực. Nội dung tích cực không lệ thuộc vào các giải thưởng mà sách được trao tặng. Người phương Tây có câu ngạn ngữ: “Hãy cho tôi biết bạn đọc cái gì mỗi ngày, tôi sẽ cho bạn biết bạn là người như thế nào”.
  Sách là loại thực phẩm tinh thần có thể làm tăng dưỡng chất và kiến thức. Nhờ đó, ta có những túi khôn của loài người, kinh nghiệm của thế hệ đi trước, các kiến thức chuẩn mực về mọi lãnh vực ngành nghề để ta rút ngắn thời gian mà vẫn có thể trở thành chuyên gia giỏi ở một lãnh vực chuyên môn nào đó. Cho nên phải chọn đúng sách hay chứ không đọc tràn lan; vì đọc hoài sẽ không bao giờ hết; thậm chí ta có thể chết trước khi đọc được những quyển sách hay.
  Mỗi ngành nghề dù ở cấp cử nhân, thạc sĩ, tiến sĩ, chỉ cần đọc khoảng chừng năm quyển sách của năm tác giả hay nhất lãnh vực đó là ta có thể nắm bắt vấn đề. Cho nên bằng kiến thức liên ngành và có phương pháp trong việc tiếp xúc, sàng lọc kiến thức, ta vẫn có thể tự học mà không nhất thiết phải đến trường lớp. Tự học thông qua tư vấn của nhà chuyên môn, chuyên gia. Ví dụ, chỉ đọc một hai tác phẩm về xã hội học, ta biết được nội dung xã hội học là cái gì, giá trị và khuynh hướng ứng dụng của nó ra sao. Đọc vài ba quyển sách hay của các triết gia về lãnh vực triết học, ta biết toàn bộ phạm vi ứng dụng của nó, chứ không cần phải đọc ngấu nghiến hết cuốn này đến cuốn kia như thể con mọt sách. Như thế không giá trị. 
  Đọc sách không nên nhằm mục đích tiêu khiển thời gian mà phải ghi chú những yếu tố ấn tượng. Nhiều người bỏ hàng chục năm đọc sách nhưng rốt cuộc lại không gặt hái được gì. Trong khi đó, mỗi năm chúng ta đọc vài ba quyển sách hay, đọc ngấu nghiến, đọc hiểu rành mạch như thể mình là tác giả, thì dần dà kiến thức đó trở thành của mình. Rồi trên nền tảng của những gì mình đang có, chúng ta phát huy cái mới. Không bộ nhớ nào siêu việt đến độ có thể giữ lại hết tất cả những dữ liệu kiến thức từ sách, nên chúng ta phải ghi chú.
  Các khoa học gia, bác học, triết gia, các nhà tư tưởng lớn thường được nghĩ rằng kiến thức của họ mênh mông. Thực tế nằm ở phương pháp giữ kiến thức và sử dụng nó một cách đúng đắn. Muốn có kiến thức, ta phải tiêu hóa những giả thuyết mà tác giả của quyển sách đưa ra. Có hai khuynh hướng để tạo ra một kiến thức chuẩn:
  Giai đoạn một, khi đọc một tác phẩm nào đó, ta đặt giả thuyết mình chính là tác giả chỉnh sửa tác phẩm như đứa con tinh thần của mình. Phát xuất từ mối đồng cảm với tác giả, ta mới cảm nhận được chiều sâu của quyển sách và giải phóng cái “tôi” cống cao ngã mạn rằng kiến thức mình hơn tác giả quyển sách này. Từ đó, ta học những cái hay của tác giả.
  Giai đoạn hai, phải đặt mình trong tư thế phản biện. Nếu được quyền trình bày bằng quan điểm khác thì cũng cùng vấn đề đó, ta cố gắng tạo ra giá trị tương đương hoặc hay hơn để giải quyết. Cách đọc thứ hai này giúp chúng ta khám phá nhiều giá trị mới. 
  Ví dụ, con đường từ chợ An Đông sang chùa Giác Ngộ thông thường nhất là đường Sư Vạn Hạnh rẽ qua đường Nguyễn Chí Thanh. Một số người lại thích đi từ Hùng Vương rẽ qua Nguyễn Chí Thanh, hoặc đi đường Nguyễn Duy Dương rẽ vào. Còn nhiều cách khác nữa. Như vậy, nếu có nhiều cách thức để đi đến một địa điểm thì tại sao chúng ta phải đồng tình tuyệt đối với một tác giả nào mà không tạo ra sáng kiến mới về vấn đề tương tự. Hãy nghĩ rằng mình không có những tác phẩm đó, không có những kiến thức đó, và bây giờ mình buộc phải tạo ra lối đi giải quyết những vấn đề mà tác giả đang quan tâm; tự động ta sẽ có hướng đi mới. Nhưng cố gắng làm sao để nó tối thiểu bằng giá trị cũ. Phương pháp này giúp ta tích lũy rất nhiều kiến thức. 
34088186_766317380240442_446326550359441408_n
  Người đọc sách một cách nghệ thuật thường theo khuynh hướng đồng thuận với tác giả và phản biện lại các quan điểm chưa chuẩn của tác giả nên không rơi vào chủ nghiã của cái “tôi”, làm cản mắt mình, không cho mình tiếp xúc những giả thuyết mới. Do đó, muốn có kiến thức hay, ta phải đọc sách và sử dụng kiến thức đọc sách này để viết ra tác phẩm. Không nhà bác học nào, khoa học gia nào ngồi vắt óc từ đầu chí cuối cho một tác phẩm. Các nhà văn, nhà thơ làm bất cứ lĩnh vực nào cũng đều phải tham khảo với những người khác.
   Dữ liệu kiến thức là của chung. Biết sử dụng kiến thức đã có để tạo ra những giả thuyết mới, học thuyết mới thì khám phá phát minh sẽ ít nhất có tính thuyết phục vài chục phần trăm. Nếu ta áp dụng công thức tham khảo để viết một quyển sách cho lĩnh vực làm thơ, tôi tin rằng, suốt cuộc đời chuyên làm thơ, ta không chỉ viết vài chục bài mà đến vài ngàn bài. Vấn đề là phương pháp luận, phải để dòng cảm xúc dâng trào ở mức độ không thể nén được nữa, nó phải vỡ tung ra thì lúc đó mới chấp bút viết một mạch được. Đó là phản ứng tự nhiên khi tư duy đã đến lúc chín muồi cho một vấn đề. Còn sử dụng phương pháp nhân tạo bằng tham khảo nghiên cứu, ta cũng vẫn có được những bài thơ độc đáo. Tương tự đối với lĩnh vực họa, kiến trúc, v.v… Nếu ta biết tham khảo thì giá trị kiến thức tăng trưởng rất nhanh mà không bị quy chụp là người sao chép lề lối cũ của người đi trước.
  Đôi khi đọc những quyển sách dở nhưng ta vẫn tích lũy kiến thức hay, bởi vì tinh thần phản biện thúc đẩy ta phát sinh ra một học thuyết mới. Các nhạc sĩ nếu chịu khó sáng tác nhạc bằng phương pháp nghiên cứu và tham khảo thì suốt cuộc đời không chỉ có vài chục bài mà có thể vài trăm kiệt tác vẫn không trùng giai điệu của người khác, không trùng ý tưởng sáng tác của người khác. 
  Do đó, việc thu nạp kiến thức thông qua một quyển sách là không khó nếu ta có chìa khóa để thực tập. Dĩ nhiên phải đọc sách hay. Đọc sách dở, ta sẽ bị rơi vào ma trận của kiến thức, rồi đầu óc trở nên rối tung, không nhận biết tác giả nào chuẩn, tác giả nào sai; không biết quyển sách nào hay, quyển sách nào dở. Càng đọc càng thấy các quyển sách mâu thuẫn nhau, dẫn đến mất phương hướng.

Tuesday, November 27, 2018

November Rain

NOVEMBER RAIN
Gun  N’  Roses
When I look into your eyes
I can see a love restrained
But darlin’ when I hold you
Don’t you know I feel the same
‘Cause nothin’ lasts forever
And we both know hearts can change
And it’s hard to hold a candle
In the cold November rain
We’ve been through this such a long long time
Just tryin’ to kill the pain
But lovers always come and lovers always go
An no one’s really sure who’s lettin’ go today
Walking away
If we could take the time to lay it on the line
I could rest my head
Just knowin’ that you were mine
All mine
So if you want to love me
then darlin’ don’t refrain
Or I’ll just end up walkin’
In the cold November rain
Do you need some time…on your own
Do you need some time…all alone
Everybody needs some time…on their own
Don’t you know you need some time…all alone
I know it’s hard to keep an open heart
When even friends seem out to harm you
But if you could heal a broken heart
Wouldn’t time be out to charm you
Sometimes I need some time…on my own
Sometimes I need some time…all alone
Everybody needs some time…on their own
Don’t you know you need some time…all alone
And when your fears subside
And shadows still remain, ohhh yeahhh
I know that you can love me
When there’s no one left to blame
So never mind the darkness
We still can find a way
‘Cause nothin’ lasts forever
Even cold November rain
Don’t ya think that you need somebody
Don’t ya think that you need someone
Everybody needs somebody
You’re not the only one
You’re not the only one
C286e46f192136a4b7fadf2c8c701396
Dịch ý
Mưa Tháng  11
Khi anh nhìn vào mắt em
Anh có thể thấy một tình yêu bị kìm nén
Nhưng em yêu ơi, khi anh ôm chặt em vào lòng
Không biết rằng anh cũng cảm thấy như thế
Bởi chẳng có gì là mãi mãi
Chúng ta đều biết rằng trái tim có thể thay đổi
Và thật khó đễ giữ được ngọn nến luôn sáng
Trong những cơn mưa tháng 11 buốt giá.
Chúng ta đã trải qua một thời gian dài
Khoảng thời gian đủ dài
Để cố gắng hàn gắn vết thương.
Ừ…
Nhưng tình yêu luôn đến ,
Rồi tình yêu lại đi
Và chẳng ai thực  sự  chắc chắn
Của ai đó tan biến hôm nay
Đi thật xa…
Nếu chúng ta có thể giữ lại thời gian
Làm tình yêu lắng đọng lại
Anh có thể  giữ  đầu óc tỉnh táo
Chỉ để biết rằng em là của anh
Rằng em là tất cả.
Vì thế , nếu em muốn yêu anh
Đừng ngại ngần em nhé
Hoặc anh sẽ ngẩng đầu mà đi
Trong cơn mưa tháng 11 buốt giá .
Em có cần thời gian
cho riêng mình không ?
Em có cần thời gian
tĩnh lặng một mình ?
Mọi người đều cần thời gian
cho riêng họ
Em chẳng biết mình đôi lúc cần
Một khoảng thời gian tĩnh lặng ?
Anh biết thật khó để trái tim luôn rộng mở
Ngay cả khi bạn bè chẳng bao giờ hại em
Nhưng nếu em có thể hàn gắn trái tim đã vỡ
Thì thời gian đó có là sai lầm khi làm em vui
Em có cần thời gian
cho riêng mình không ?
Em có cần thời gian
tĩnh lặng một mình ?
Mọi người đều cần thời gian
cho riêng họ
Em chẳng biết mình đôi lúc cần
Một khoảng thời gian tĩnh lặng ?
Khi nỗi sợ hãi của em tan biến
Rằng bóng tối vẫn vất vưởng đâu đây
Anh biết rằng em có thể đến với anh
Khi chẳng còn lời oán than nào
Khi tâm hồn chẳng còn tối tăm
Chúng ta vẫn sẽ tìm thấy một con đường
Chẳng có gì là mãi mãi
Cơn mưa tháng 11 buốt giá cũng sẽ qua đi .
Em không nghĩ rằng mình
Cần một ai đó
Em không nghĩ rằng mình
Cần một ai đó
Mọi người đều cần cho mình một ai đó
Và em sẽ không phải cô đơn đâu.

Tại sao lại là November Rain chứ không phải December hay October . Tháng 11 là một tháng đặc biệt là khoảng thời gian giữa mùa đông với tháng 9 . Tháng 12 thì cái lạnh thật là khắc nghiệt và tất nhiên tháng 11 sẽ là khoảng thời gian mà con người có thể cảm nhận hết cái lạnh của những cơn mưa mùa đông, một cái lạnh nhẹ nhàng nhưng cũng đủ để con người rùng mình.  Đã bao giờ bạn rùng mình vì những cơn gió lạnh, khi đó những cảm giác sợ hãi bất chợt ập đến trong bạn cuộn đi những suy nghĩ vẫn vơ để bạn có thể đối diện với những điều bạn đang thực sự  suy nghĩ .
Khi những cơn mưa cuối mùa qua đi cũng là lúc những vạt hoa dã quỳ nở vàng rực trên những con đường, khi cái lạnh se sắt bắt chợt ùa về, tháng 11 đã đến rồi ư . Yêu tháng 11 đến lạ với màu vàng của nắng, của hoa mimosa, của hoa dã quỳ và những hạt phấn thông vàng lơ lửng. Và còn yêu tháng 11 vì những cơn mưa đã thấm đẫm tâm hồn tôi từ những ngày xa xưa. Yêu November Rain của Guns and Roses không chỉ vì giai điệu đẹp mà còn vì lời lẽ bài hát luôn thắp lên trong tôi những tia hy vọng và vì những kỷ niệm ngọt ngào như cơn mưa tháng 11 nhẹ nhàng. Đôi lúc ngồi cầm ly cafe sữa , xoay nhẹ trong tay lắng nghe những nốt nhạc đầu tiên ngân lên như những giọt mưa thánh thót rơi xuống và thấy tâm hồn mình bắt đầu dậy sóng.
‘Cause nothin’ lasts forever
And we both know hearts can change
And it’s hard to hold a candle
In the cold November rain
Không có điều gì là tồn tại mãi mãi,   ai cũng biết sẽ phải rất khó khăn để giữ một ngọn nến mãi cháy sáng trong cơn mưa tháng 11 lạnh lẽo. Phải chăng ngọn nến đó được ví như tình yêu và cơn mưa tháng 11 là những giông bão , thử thách của cuộc đời.
Do you need some time…on your own Do you need some time…all alone Everybody needs some time… on their own Don’t you know you need some time…all alone . Có phải em đang cần những khoảng thời gian cho riêng mình . Có phải em đang muốn cô đơn một mình , để suy ngẫm về những gì em đã trải qua về tất cả mọi người, mọi điều để soi lại cuộc tình của chúng ta, để cảm nhận mối tình này, để biết được chúng ta đang đi đến đâu, trên con đường mà chúng ta đã chọn.
We’ve been through this such a long long time
Just tryin’ to kill the pain.
But lovers always come and lovers always go
An no one’s really sure who’s lettin’ go today Walking away
Tumblr_mft8ym0U291rjdnouo1_400
Chúng ta đã trải qua một thời gian dài thật dài cốt chỉ để quên đi nỗi đau mà chúng ta phải chịu đựng. Nhưng tình yêu luôn đến bất ngờ và cũng lặng lẽ ra đi và không ai biết ngày mai ai sẽ là người vĩnh viễn ra đi. Tình yêu luôn mang đến cho người ta cả hạnh phúc xen lẫn khổ đau, dường như đó  là hai thái cực luôn đối nghịch nhưng không thể tách rời trong bất kỳ chuyện tình nào, không ai có thể thay đổi được mà chỉ còn cách chịu đựng, nếm trải và vuợt qua.
I know it’s hard to keep an open heart
When even friends seem out to harm you
But if you could heal a broken heart Wouldn’t time be out to charm you
Anh biết rất khó để mở rộng trái tim vì ngay cả những người em từng thương yêu nhất cũng đã làm tổn thương em nhưng em yêu nếu có thể hàn gắn một trái tim tan vỡ sao em lại từ chối mọi cơ hội để thời gian trôi qua một cách lãng phí .
Don’t ya think that you need somebody
Don’t ya think that you need someone
Everybody needs somebody
You’re not the only one
You’re not the only one
Em có nghĩ em cần một ai đó không ?  Tất cả mọi người đều phải cần một ai đó và em không phải là người duy nhất. Tiếng nhạc đang mạnh mẽ bỗng nhiên nhỏ dần, cảm xúc như lắng đọng rồi một quãng lặng tiếp nối khiến người nghe cảm thấy hụt hẫng nhưng rồi ngay lập tức tiếng Piano lại vang lên , cùng với tiếng guitar dồn dập theo sau , sắc bén như xoáy sâu vào lòng người nghe, chặn đứng mọi cảm xúc. Đây cũng chính là đoạn hay nhất và để lại nhiều ấn tượng trong lòng người nghe.
Cause nothin’ lasts forever
Even cold November rain
Một bài hát mở đầu bằng những tiếng mưa thánh thót và kết thúc trong tiếng mưa lất phất nhẹ nhàng..
.. Một cảm xúc ở bài hát đã khiến tôi nhớ lại.. tình yêu của tôi đã trỗi dậy và tôi hiểu tôi cần đôi bàn tay em như thế nào trong cái cuộc sống đầy vật chất và gian dối.. Những lúc em bên tôi, em đâu hiểu tôi muốn nói với em nhiều nhiều lắm.. giá như thế gian chỉ có mỗi tôi và em.. Lúc em cười là lúc anh cảm thấy hạnh phúc, một hạnh phúc nhỏ nhoi qua đôi mắt nhưng khi em buồn anh cảm thấy xót xa.. anh đã không giúp được em, anh bất lực khi dòng vật chất vô tận đang chất đầy trong ý chí. Em sẽ lạc lõng và đánh mất mình khi em không còn tự chủ. Anh ước mình có thể biến điều em ước là hiện thực để em không phải nhọc lòng, không phải ao ước.. nhưng thế gian vẫn xoay vòng, thực tại là thực tại. Anh chỉ muốn thức tỉnh tâm trí em bằng tình yêu của mình, em lăn lộn trong dòng đời và sẽ có lúc phải buông xuôi vì thành công không thể đến một sớm một chiều.. em được những gì sau những ngày vất vả ấy, có chăng là những ngày phải suy nghĩ những ngày em luôn tự dằn vặt mình.. Hãy là chính mình em àh, ước muốn sẽ thành công khi có anh và có em với đôi bàn tay chúng ta sẽ xây dựng một tương lai. Anh ra đi không phải là vì anh muốn mất em mà anh sợ.. sợ điều em đang muốn, nó sẽ là điều cản trở khi chúng ta đến bên nhau. Điều đó làm dập tắt đí tất cả những gì đã có của chúng ta, anh chỉ muốn em dành chút thời gian hãy suy nghĩ.. suy nghĩ cho chính mình thật nhiều về tương lai của em và ..của chúng ta. Anh sẽ không trách em vì ai cũng vậy, có những khát khao và có những hy vọng anh sẽ vẫn chờ em.. dù em làm gì, ở đâu, anh vẫn bên em, đứng sau em và mong em sẽ thành công. Mong rằng một ngày nào đó em hiểu ra.. vì yêu em nhiều lắm !

Tìm hiểu y phấn tảo

  ( trích trong sách phật quốc ký sự ) của t/g Thích Phước Tiến