Tuesday, August 14, 2018

Hỏi lòng không hổ thẹn (Người đến từ Triều Châu)

Ca khúc ‘Người đến từ Triều Châu’ được biết đến và lan truyền rộng rãi với giai điệu vui tươi, sống động. Nếu như ca khúc phiên bản tiếng Việt mang đậm chất tình thì phiên bản gốc lại là một thông điệp nhân sinh đặc biệt sâu sắc mà có thể bạn chưa nghe.
Bản gốc của ca khúc Việt ngữ ‘Người đến từ Triều Châu’ có tựa đề ‘Hỏi lòng không hổ thẹn’ được biểu diễn bởi ca sĩ Trác Y Đình. Ngay từ tựa đề bài hát đã mang theo những hàm ý sâu xa.
Giữa dòng đời ta thấy sao mình nhỏ bé chông chênh, chông chênh
3d811ccd210aba2e43cd30754e299be6
Lúc chưa được như ý xin đừng oán trách
Khi gặp trắc trở cũng đừng nên nản lòng
Sao lại oán trách ông trời,
Rồi tủi thân một mình
Nửa tỉnh nửa mơ, rồi cảm thấy nhỏ bé tự ti
Đời người thăng trầm tựa cơn sóng triều lên xuống
Được và mất chỉ nằm trong ý nghĩ mà thôi
Thành công
Thất bại
Đều nên thản nhiên đối mặt
Số phận con người với sự an bài của định mệnh. Thành bại trong đời do nhân quả mà thành, được mất cũng bởi nhân duyên tiền định. Nhưng con người vẫn ngỡ tưởng rằng bản thân là lớn mạnh, là vĩ đại lớn lao. Dường như mang theo ảo mộng về năng lực bản thân đến với đời, để rồi trong cuộc chiến tranh-đấu với danh-lợi họ thỏa chí mưu đồ, gắng sức mà chiếm đoạt. Nếu mang danh kẻ thắng cuộc, ta vui sướng trong sự hả hê, xưng tụng. Ta huênh hoang vỗ ngực thể hiện oai uy. Ta lại nghĩ bàn tay ta có thể làm nên tất cả, và từng ngày ta tích nghiệp thêm dày.
Trạng thái con người nửa tỉnh, nữa mơ là thể hiện cho con người khi trong tâm vẫn còn giữ thiện niệm, muốn hành ác, muốn tàn nhẫn mà không thể làm rồi như ở trong trạng thái bất lực mà chấp nhận kết quả mất mát ở đời. Trong chính cái mất đó mà dằn vặt, khổ đau. Tâm họ như nổi sóng cuộn trào, chẳng có chút bình yên tự tại. Cuộc sống với con người như viên đá ngàn cân đè nặng tâm can. Lao lực tâm thân mà bất hạnh bi sầu:
Ta chỉ thực sự hạnh phúc khi tâm ta bình thản trước được mất thế gian, trước thành bại ở đời. Khi ta tin vào luật nhân quả, ta giữ mình trước cám dỗ ở đời, là ta đã giữ được biết bao phúc đức. Làm người tốt rồi liệu họa có đến chăng? Nếu có đến âu cũng nhẹ đi phân nửa, bởi phúc đức kia đã bù đắp phần nào.
Sinh mệnh con người là điều trân quý nhất ở đời
Năm tháng sống ở đời của con người là ngắn ngủi. Nhân gian căn nhà sống tạm. Luyến lưu chi gác tía lầu vàng, quyền uy vương giả hay đạm bạc tiêu diêu cũng như nhau khi chôn chặt xuống nấm mồ.
Nhưng sẽ là khác biệt khi sinh mệnh của họ được phân định rõ ràng. Người chân chính lấy tâm soi mình, biết chân thực tốt xấu đúng sai. Trọn nhân nghĩa mà trân quý cơ duyên vạn cổ, đắc chính Pháp đưa sinh mệnh trở về với vĩnh hằng.
Kẻ ôm chặt túi tham nơi trần thế, vì quyền uy- danh vọng- sắc tình mà chẳng từ thủ đoạn gian manh. Hỏi được chi khi ta tạ thế? cũng tay không mang xuống nấm mồ, cái mang theo trên thân là nghiệp lực đợi chờ luân báo. Vậy chăng những năm tháng ở đời biết điều gì là chân thực quý tiếc để dung bồi cho sinh mệnh được trở về. Lấy tâm sáng mà soi chính mình.
Sinh mệnh thật đáng quý
Đừng phí hoài năm tháng
Miễn là, hỏi lòng không thấy hổ thẹn.
Và đây phải chăng chính là toàn bộ hàm ý sâu sắc mà bản nhạc: Hỏi lòng không hổ thẹn mang theo. Bài hát khi lắng nghe khiến con người như chợt tỉnh ngộ, chợt hiểu ra rồi buông đi tự trong tâm. Rồi cảm thấy cuộc đời mình bớt đi lo lắng, ưu phiền thấy nhẹ lòng hơn mà tiếp tục bước đi. Rồi hàng ngày không ngừng soi tâm mình trước gương sáng để tự hỏi ta có hổ thẹn trong tâm?
Lời Việt 1:
Dù đi đến nơi nào vẫn nhớ quê nhà
Định mệnh kia không làm bối rối lòng ta
Nào ta hãy nắm tay nhau
Và ung dung đi trong cuộc đời
Đầy sương gió chẳng chút lo lắng khi mình có nhau
Đường ta đi, gian nan từng bước vẫn đi hiên ngang
Và trong trái tim ta mặt trời sáng soi
Dám yêu, dám liều
Dám vượt hết tất cả để thành công
Lòng ta chẳng đổi thay, phía trước quyết tiến lên
Muôn đời, xứng danh Triều Châu
Lời Việt 2:
Version 2: (lời Việt : Lê Hựu Hà)
Nghìn trùng xa ai còn vấn vương sông hồ
Mà nơi đây bỗng dừng bước phiêu du
Ở đây có bếp lửa hồng
Và nơi đây có mối duyên nồng
Cùng nơi đây anh đang chờ em xây mộng kết tơ
Ngày em đến ấm lại mùa đông giá ạnh mịt mờ
Ngày anh đến cánh hoa vườn em ngát hương
Sẽ không còn, Những u buồn !
Chúng mình mãi gắn bó suốt đờ] nhau
Ngày anh đến với em, gió cũng hát lao xao
Cùng đàn én trong vườn xuân
 

No comments:

Tìm hiểu y phấn tảo

  ( trích trong sách phật quốc ký sự ) của t/g Thích Phước Tiến