Chuyện kể rằng Narcissus là một chàng trai có sắc đẹp tuyệt trần, nhưng chàng lại mắc chứng bệnh lãnh cảm và kiêu ngạo. Chàng không yêu bất cứ ai ngòai chính bản thân mình và cho rằng chỉ có mình là người duy nhất đáng yêu. Một hôm trong khi đi săn ở trong rừng chàng đã để cho Nữ thần sông núi Echo nhìn thấy. Chóang váng trước sắc đẹp của chàng, nữ thần Echo đã phải lòng chàng ngay tức khắc. Nhưng vì lãnh cảm và kiêu ngạo, Narcissus đã khước từ tình yêu của nàng. Nàng Echo buồn rầu lui về ở ẩn, sống xa lánh mọi người, dần dần nàng trở nên tiều tụy và thân thể nàng đi đến chỗ tàn tạ và chỉ còn lại một âm thanh yếu ớt như tiếng vọng (trong tiếng Hi Lạp hay tiếng anh ngày nay: Echo có nghĩa là tiếng vọng, âm thanh).
Các nữ thần sông núi vô cùng căm giận chàng Narcissus, họ liền rủa nguyền: – Này chàng Narcissus kiêu ngạo, chúng ta nguyền cho chàng cuối cùng cũng sẽ yêu và mắc bệnh tương tư như nàng Echo, nhưng mà cái người được chàng yêu cũng sẽ không đáp lại tình yêu của chàng!!!
Trong khi đó, Nữ Thần Tình Yêu và Sắc Đẹp cũng đã thấy hết mọi chuyện và Nữ Thần cũng vô cùng tức giận khi thấy có một kẻ được yêu mà không đáp lại tình yêu, thứ tình cảm thiêng liêng quý giá mà chính Nữ thần đã ban tặng cho con người. Thế là Nữ Thần quyết định trừng phạt Narcissus.
Một hôm vào mùa xuân, sau một buổi đi săn mệt mỏi, Narcissus liền tìm đến một con suối để nghỉ ngơi. Đây là một con suối chưa có ai đặt chân đến bao giờ, kể cả những con vật sống trong khu rừng này. Thậm chí cũng chưa có một cành cây gãy nào rơi xuống mặt nước, ngay cả những cánh hoa rừng cũng không theo gió bay mà rụng xuống nơi đây. Đó là một con suối vô cùng trong sạch, nó soi tỏ mọi vật xung quanh như một tấm gương. Và khi chàng Narcissus cuối xuống uống nước thì chàng bổng nhìn thấy hình bóng khuôn mặt và thân thể mình hiện rõ ra mồn một với tất cả vẻ đẹp của chúng dưới mặt nước trong xanh. Và bây giờ cũng chính là lúc Chàng Narcissus phải hứng chịu hình phạt của Nữ Thần Tình Yêu và Sắc Đẹp.
Chàng kinh ngạc ngắm nhìn hình bóng mình phản chiếu dưới đáy nước. Và do Nữ Thần Tình Yêu và Sắc Đẹp sai khiến, chàng lập tức phải lòng ngay chính bản thân của mình. Chằng đắm đuối quan sát hình bóng mình, chàng đưa tay ra và gọi chính bản thân mình. Rồi chàng cuối xuống sát mặt nước để hôn chính khuôn mặt mình. Nhưng đôi môi chàng chỉ cảm thấy được mặt nước lạnh lẽo trong veo. Và rồi, Chàng quên đi tất cả, chàng không rời khỏi dòng suối nửa bước và cứ thế mà ngắm bóng hình mình không biết chán. Chàng Narcissus không còn thiết ăn, thiết uống hay ngủ nghê gì nữa. Cuối cùng, Chàng đưa tay về phía bóng mình dưới nước mà tuyệt vọng kêu lên: – Trời ơi! Ai còn co thể đau khổ hơn ta được đây? Chẳng có núi non biển cả gì cách trở, chỉ có một dải nước nhỏ hẹp này thôi mà hai ta chẳng thể nào đến được với nhau. Nào hãy lên đây với ta đi, chàng trai yêu quý của ta ơi!
Nhưng khi nhìn kĩ dưới nước thì chàng cũng phát hiện ra là chàng đang phải lòng ngay chính bản thân mình. Chàng liền thì thầm cùng với chiếc bóng mình dưới nước: – Khốn nạn thân ta! Ta đã phải lòng ngay chính bản thân ta mất rồi. Rõ ràng mi chính là ta chứ còn ai nữa. Thôi chết rồi, ta sẽ chẳng còn sốn được bao lâu. Nhưng ta không sợ chết; chỉ có cái chết mới có thể chấm dứt cuộc tình đau khổ của ta.
Thế rồi Chàng kiệt sức dần và cảm thấy cái chết đang đến gần, nhưng chàng không thể nào rời bỏ được chiếc bóng dưới nước của Chàng. Và chàng khóc. Nước mắt chàng nhỏ lã chã xuống dòng suốt tinh khiết, trong vắt làm gợn lên những vòng tròn lượn sóng và làm hình bóng của chàng tan vỡ ra từng mãnh rồi biến mất. Hỏang sợ, Narcissus vội kêu lên: – Ôi! Chàng trai yêu qúy của ta, chàng ở đâu? Hãy quay về đi! Đừng bỏ ta! Ta không chịu được đâu, ta không thể thiếu chàng. Ít ra chàng hãy để cho ta ngắm chàng chứ!
Mặt nước trở nên yên lặng và bóng chàng lại xuất hiện. Và thế là chàng lại say sưa ngắm nhìn hình bóng của mình không biết chán. Người chàng khô héo đi như giọt sương trên cánh hoa đang bay hơi dưới ánh nắng mặt trời gay gắt. Trong khi đó thì nàng Echo vẫn còn yêu chàng tha thiết, mặc dù nàng chỉ còn lại là tiếng vọng. Nhìn thấy chàng Narcissus đau khổ, trái tim nàng đau thắt lại. – Khốn nạn thân ta! – Narcissus cất tiếng than. – …thân ta…! – nàng Echo nhại theo.
Cuối cùng, Chàng Narcissus chỉ còn đủ sức nói câu cuối cùng với bóng mình dưới nước: – Vĩnh biệt!
Và nàng Echo cũng cất giọng yếu ớt nhại lại: – … vĩnh biệt…
Narcissus ngã gục xuống bãi cỏ xanh ven suối và trút hơi thở cuối cùng. Các nữ thần trong rừng hối hận và thương tiếc kéo đến khóc than bên xác chàng, cả Echo cũng đến. Các nữ thần đi chuẩn bị cho chàng một ngôi mô, nhưng khi quay trở lại để mang xác chàng đi chôn thì họ không tìm thấy xác chàng đâu nữa. Ở chỗ xác chàng nằm mọc lên một lòai hoa trắng rất thơm và được người đời đặt tên là hoa Narcissus, tức HOA THỦY TIÊN.
Je t’aime et je t’aimerai toujours Mon presque premier amour Ma tendresse, mon bonheur, ma douleur Je t’enferme au fond de mon cœur
Nous serons tous deux comme des amoureux Nous serons si bien main dans la main Nous serons tous deux comme des amoureux Nous serons si bien main dans la main
Quand, où et comment le dire Ce grand amour qui nous déchire Je t’aime et je t’aimerai toujours De l’aube à la fin du jour
La la la la la …….
Dịch ý
Tay Trong Tay
Anh yêu em, vẫn mãi yêu em
Tình yêu đầu tiên của anh
Em là tình yêu, là hạnh phúc, là niềm đau
Sâu thẳm trong trái tim anh
Chúng ta vẫn mãi là tình nhân
Tay siết chặt tay
Chúng ta vẫn mãi là tình nhân
Tay siết chặt tay
Khi nào, ở đâu và làm sao để nói
Tình yêu này lại chia cắt chúng ta
Anh yêu em, anh yêu em mãi mãi
Từ lúc bình minh cho đến buổi chiều tà
Dịch ý
Je t’aime et je t’aimerai toujours Anh yêu em và sẽ mãi yêu em
Mon presque premier amour Tình yêu gần như đầu tiên của anh
Ma tendresse, mon bonheur, ma douleur Dịu dàng, hạnh phúc và đau khổ
Je t’enferme au fond de mon cœur Anh nhốt em trong sâu thẳm trái tim mình
Nous serons tous deux comme des amoureux Chúng ta sẽ là một đôi, như những đôi tình nhân
Nous serons si bien main dans la main Chúng ta sẽ ổn thôi, nếu tay trong tay
Nous serons tous deux comme des amoureux Chúng ta sẽ là một đôi, như những đôi tình nhân
Nous serons si bien main dans la main Chúng ta sẽ ổn thôi, nếu tay trong tay
Quand, où et comment le dire Khi nào, ở đâu và làm thế nào để nói
Ce grand amour qui nous déchire Tình yêu lớn này đã chia rẽ đôi ta
Je t’aime et je t’aimerai toujours Anh yêu em và sẽ mãi yêu em
De l’aube à la fin du jour Từ bình minh đến tận khi ngày tàn
La la la la la …….
Lời việt do các nhạc sĩ Việt Nam viết lời
Cho Quên Hết Đau Thương
Cho tôi quên đi nỗi ưu phiền cuộc đời
Cho tôi xin sống mãi trong tình yêu
Cho tôi mang đôi cánh chim chiều lạc loài
Cho tôi theo câu hát lên tuyệt vời.
Cho tôi cánh lá rơi
Bay man mác khắp nơi
Khi em đến với tôi, nhớ đôi môi này
Cho tôi mãi tóc xanh
Xanh như đáy mắt em
Đem theo hết nhớ nhung, nhớ nhung vơi đầy.
Cho tôi yêu tia nắng tan dần buổi chiều
Cho tôi mơ, mơ lúc hôn người yêu
Cho tôi đi khi khói sương mờ đợi chờ
Cho tôi ngân, ngân hết muôn lời thơ.
Cho tôi những đám mây
Trôi đi khắp đó đây
Theo cơn gió ngất ngây lãng quên tháng ngày
Cho tôi những ngón tay
Khi em nắn phím tơ
Như khi có giấc mơ lúc em mong chờ.
Cho tôi lúc ấu thơ
Khi chưa biết nhớ mong
Khi chưa biết sống trong thú đau thương này
Cho tôi chắp cánh bay
Như khi uống rất say
Cho quên hết đắng cay thú đau thương này.
La la la la la… La la la la la.
Một bản nhạc nhẹ nhàng và thắm thiết , đối với những ai đang yêu nhau đều muốn tay trong tay dạo bước trên những cung bậc yêu thương nồng nàn .
Lời bài hát cũng là những mong ước của chúng ta hay của riêng ta . Ta biết , ta hiểu cuộc sống luôn khắc nghiệt nhưng ta vẫn xin cuộc đời cho ta xin ….xin ….chỉ một chút thôi .
Cho ta xin một chút bềnh bồng phiêu lãng , xin một chút ……hỡi cuộc sống .
Ta hiểu tình yêu và chân giá trị của cuộc sống . Tay trong tay , trên tấm hình thứ 2 chỉ là 1 ngón tay quyện vào nhau nhưng vẫn thấy tình cảm dạt dào trong đó .
Nhớ ngày ấy D nói với tôi : Khi không có cái gì để yêu thì ta hãy yêu những gì ta đang có.
Hoa Cỏ May
Xuân Quỳnh
Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ Không gian xao xuyến chuyển sang mùa Tên mình ai gọi sau vòm lá Lối cũ em về nay đã thu
Mây trắng bay đi cùng với gió Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ Đắng cay gửi lại bao mùa cũ Thơ viết đôi dòng theo gió xa.
Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may Áo em sơ ý cỏ găm đầy Lời yêu mỏng manh như làn khói Ai biết lòng anh có đổi thay ?
Không biết nhiều lắm về cỏ may , chắc cỏ may giống như một cọng rơm rất mong manh. Đứng trước cơn gió mạnh , gió có làm nó bứng gốc và bay đi thật xa không.
Ta hiểu nỗi lòng của em trong từng lời thơ ấy .
Khi tôi còn bé , những năm học lớp một , lớp hai tôi có học nhạc . Lúc đó cô giáo đến lớp chỉ dạy hát , cô giơ tay lên và yêu cầu chúng tôi làm theo những động tác tay của cô ” Đô , rê , mi , son , la , đố “.
Tôi thích một bài hát
Nào ai ngoan , ai xinh , ai tươi . Nào ai yêu những người bạn thân . Tìm đến đây , ta cầm tay , múa vui nào .
Rồi tung tăng ta đi bên nhau , bạn thân yêu ta còn ở đâu . Tìm đến đây , ta cầm tay , múa vui nào
Khi tôi lên lớp sáu ( cấp hai ) , tôi học nhạc chính quy hơn , những nốt nhạc khóa son và tôi cũng có một ca khúc yêu thích
Cánh Chim Hòa Bình
Trên cao xanh tung bay ngọn cờ hòa bình , bước tiến bước nắm tay ta cùng đồng lòng
Toàn thế giới tiến tới dùng tiếng hát chiến đấu , đẩy lùi nguy cơ chiến tranh
Chân lý sẽ thắng , sáng trên trời xanh hôm nay , khắp trên hành tinh tung bay cánh chim bồ câu . Cùng cất tiếng hát , sát vai kề vai bên nhau , tiếng ca hùng tráng dâng lên , tiếng bom phải câm .
Cất tiếng hát đấu tranh vì hòa bình
Cất tiếng hát đấu tranh vì hòa bình
Mỗi lần hát ca khúc này , tôi lại nhớ cái năm lớp sáu đầy biến cố đấy .
Tôi hiểu chiến tranh đâu chỉ có tiếng súng đạn , tiếng bom vang rền . Chiến tranh là những cơn sóng trào dâng trong lòng , những hận thù dai dẳng . Ranh giới giữa sống chết chỉ vài giây.
Hôm qua còn theo anh
Đi ra đường quốc lộ
Hôm nay đã chặt cành
Đắp cho người dưới mộ
Hôm qua còn ở bên anh
Hôm nay anh đã về nơi suối vàng .
Có một bài hát mà những giáo sinh thực tập năm đó đã dạy chúng tôi
Cầm tay phút chia ly lên đường nghĩa vụ , bạn ơi đừng quên nhé phút giây sum vầy . Tay trong tay mình vui lên nhé , tuy cách xa lòng nhớ nhau hoài .
“Đến ngày hôm nay, thế giới lại gần được nhau hơn, thì chúng ta phải cảm ơn tầm quan trọng và sức lôi cuốn của Âm nhạc, mà bất cứ một dân tộc nào đều có thể, qua những nhạc phẩm bất hủ của mình, mang mọi người lại gần nhau, hòa cùng một trái tim, dù ở góc phố nào trên thế giới”.
Với vẻ đẹp lộng lẫy thoáng u buồn của giai điệu cũng như cách phối âm tài tình, rất giản dị mà tao nhã, bài hát Happy New Year của ABBA đã trở thành một bài hát bất hủ. Mỗi một dịp năm mới là bài hát này lại được ngân vang lên khắp mọi nơi trên thế giới. Và còn một điều thú vị khác, đó là tính tiên tri lạ lùng của bài hát.
Cứ vào độ trước Tết Dương lịch cho đến Tết Âm lịch, giai điệu ca khúc “Happy New Year” – một ca khúc của ban nhạc nổi tiếng ABBA – lại vang lên trên các kênh phát sóng phát thanh, truyền hình, các chương trình văn nghệ, các công viên, siêu thị tại Việt Nam.
Bài hát ra đời năm 1980 và xuất hiện ngay tại Việt Nam không lâu sau, vào giữa những năm đời sống đầy khó khăn. Các khúc của ABBA tràn đầy khát vọng yêu thương, khát vọng hòa bình, ước mơ đoàn tụ… tạo cảm giác rạo rực xuân mới đã tràn về. Vì thế cá khúc đã được lồng nhạc phóng tác mới và dùng rộng rãi quá đà, tại các kênh phát thanh, truyền hình…
Trước hết, chúng ta hãy đọc lời ca:
Sâm banh đã cạn Và pháo hoa đã tàn Còn lại anh với em Bơ vơ, buồn bã Bữa tiệc vui đã hết Và buổi sáng sao mà ảm đạm Sao khác hẳn hôm qua Nhưng đã đến lúc phải nói với nhau…
Chúc mừng năm mới Chúc mừng năm mới Cầu cho mọi người bóng dáng xa xôi Một thế giới nơi láng giềng đều là bè bạn Chúc mừng năm mới Chúc mừng năm mới Cầu cho mọi người hy vọng và ước mơ Để tìm kiếm, hay nếu không, em và anh Chúng mình cũng có thể ngả mình và chết…
Vì sao lại có những câu nặng trĩu lo âu như vậy trong một lời chúc mừng năm mới? Để hiểu được điều đó, chúng ta phải trở lại thời điểm ra đời của bài hát. Những bạn đọc lớn tuổi hẳn nhớ rằng vào thập niên 1970 nhân loại dường như đang đứng bên bờ vực thảm hoạ diệt vong: chiến tranh lạnh, chạy đua vũ trang, khủng hoảng dầu lửa năm 1973.
Chiến tranh Việt Nam cuối cùng đã chấm dứt năm 1975, nhưng những cuộc chiến tranh khác vẫn tiếp tục hay bùng phát ở khắp nơi trên thế giới. Thập niên 1970 cũng nổi tiếng với cuộc đảo chính đẫm máu của Pinochet, những cuộc diệt chủng của Suharto ở Đông Timor, Mengistu ở Ethiopia, của Pol Pot ở Campuchia…Nhưng thập niên 1970 cũng chỉ là một thập kỷ nữa thêm vào chuỗi những thập kỷ đầy giết chóc và tàn phá trước đó. Đến cuối thập niên 1970, số lượng đầu đạn hạt nhân trên thế giới đã đủ để hủy diệt vài lần nền văn minh nhân loại.
Đó dường như là kết quả tất yếu của một thế giới kỹ nghệ hóa đến mất hết tính người. Để thấy hết cái hay của bài hát, chúng ta có thể tìm hiểu thêm về cuốn “Tân thế giới dũng cảm” (Brave New World).
Xuất bản lần đầu năm 1932, cuốn tiểu thuyết của Huxley lấy bối cảnh là thế giới thế kỷ 26, trong đó tác giả không chỉ dự báo sự phát triển của khoa học và công nghệ, như công nghệ sinh học, kỹ thuật nhân bản … mà còn cả những nghịch lý của xã hội công nghệ, nơi không còn gia đình, nghệ thuật, tôn giáo, triết học, và đa dạng văn hoá, nơi hạnh phúc của con người phụ thuộc vào máy móc, thuốc, chất kích thích và tình dục, …
Đôi khi em thấy/ Tân thế giới dũng cảm đang đến gần/ Đang sinh sôi nẩy nở/ Trên tro tàn của cuộc đời ta/ Ôi, con người là một gã khờ/ Nhưng hắn cứ tưởng rằng mình vẫn ổn/ Lê đôi chân đất sét/ Hắn lang thang lang thang/ Mà chẳng biết mình đang lạc lối…
Chúc mừng năm mới/ Chúc mừng năm mới/ Cầu cho mọi người bóng dáng xa xôi/ Một thế giới nơi láng giềng đều là bè bạn/ Chúc mừng năm mới/ Chúc mừng năm mới/ Cầu cho mọi người hy vọng và ước mơ/ Để tìm kiếm, hay nếu không, em và anh/ Chúng mình cũng có thể ngả mình và chết…
Đoạn tiếp sau còn buồn bã hơn:
Bây giờ em cảm thấy/ Rằng mọi giấc mơ ta từng có ngày nào/ Đều đã chết/ Chẳng còn gì ngoài xác hoa giấy trên sàn/ Một thập niên vừa chấm dứt/ Nào ai biết một thập niên tới đây/ Những điều gì sẽ đến/ Điều gì đang đợi chúng ta/ Vào cuối năm tám mươi chín…
Điều gì diễn ra vào năm 1989? Khi mọi thứ xảy đến, đó là sự sụp đổ dây chuyền của các nước XHCN Đông Âu. Năm 1989 là một cái mốc quan trọng đến mức ta có thể nói đó chính là sự kết thúc sớm của thế kỷ XX. Và 1989 còn là cái năm không thể nào quên của người Trung Quốc, năm của Thảm sát Thiên An Môn, hàng chục ngàn sinh viên chết dưới làn xe tăng và súng của chính quyền Đảng Cộng sản Trung Quốc.
Và ngày nay khi Trung Quốc đang vươn tầm thế giới, mọi thứ đang chuyển biến mạnh mẽ, nhưng tốt hơn hay xấu hơn, là điều không dễ trả lời. Nhưng có một điều chắc chắn: bóng dáng của “Một thế giới nơi láng giềng đều là bè bạn” vẫn còn xa xôi, và những lời chúc của ABBA trong Happy New Year vẫn là những lời chúc của tương lai.
Nỗi lo âu vẫn còn đó, chiến tranh vẫn lan tràn, thù hận vẫn dai dẳng, môi trường vẫn tiếp tục bị tàn phá, và sự phát triển của công nghệ dường như càng làm cho những mối hiểm nguy tăng thêm. Nhân loại, hơn bao giờ hết, cần phải suy nghĩ và hành động để bảo vệ và cải thiện cuộc sống của chính mình.
“Ôi, con người là một gã khờ Nhưng hắn cứ tưởng rằng mình vẫn ổn Lê đôi chân đất sét Hắn lang thang lang thang Mà chẳng biết mình đang lạc lối…”
Lời bài hát vẫn không nguôi thổn thức. Vậy rốt cuộc chúng ta đang lê bước tìm kiếm điều gì? Bây giờ đã đến lúc phải nói với nhau và hát cùng với ABBA:
Chúc mừng năm mới/ Chúc mừng năm mới/ Cầu cho mọi người bóng dáng xa xôi/ Một thế giới nơi láng giềng đều là bè bạn/ Chúc mừng năm mới/ Chúc mừng năm mới/ Cầu cho mọi người hy vọng và ước mơ/ Để tìm kiếm, hay nếu không, em và anh/ Chúng mình cũng có thể ngả mình và chết…
No more champagne And the fireworks are through Here we are, me and you Feeling lost and feeling blue It’s the end of the party And the morning seems so grey So unlike yesterday Now’s the time for us to say…
Happy new year Happy new year May we all have a vision now and then Of a world where every neighbour is a friend Happy new year Happy new year May we all have our hopes, our will to try If we don’t we might as well lay down and die You and I
Sometimes I see How the brave new world arrives And I see how it thrives In the ashes of our lives Oh yes, man is a fool And he thinks he’ll be okay Dragging on, feet of clay Never knowing he’s astray Keeps on going anyway…
Happy new year Happy new year May we all have a vision now and then Of a world where every neighbour is a friend Happy new year Happy new year May we all have our hopes, our will to try If we don’t we might as well lay down and die You and I
Seems to me now That the dreams we had before Are all dead, nothing more Than confetti on the floor It’s the end of a decade In another ten years time Who can say what we’ll find What lies waiting down the line In the end of eighty-nine…
Happy new year Happy new year May we all have a vision now and then Of a world where every neighbour is a friend Happy new year Happy new year May we all have our hopes, our will to try If we don’t we might as well lay down and die You and I
Ừ thì quá khứ là điều gì đó mất mát và đầy buồn bã. Sớm mai thức dậy, mọi việc cũng chẳng sáng sủa gì. Nhưng dẫu sao đó cũng là một ngày mới – khác với ngày hôm qua (unlike yesterday). Chính vì điều giản dị mang tính tích cực ấy mà: thôi, hãy tạm gác sang một bên những phiền muộn và nói lới chúc mừng năm mới với nhau đi. Rồi tất cả chúng ta ai cũng sẽ tìm thấy cho mình một viễn cảnh trong một thế giới mà mọi người hàng xóm đều là bạn bè của nhau. Có lẽ không ai là không có những hy vọng, vì vậy hãy cố gắng hiện thực hóa chúng. Bởi nếu không cố gắng, chúng ta sẽ ngã xuống và chết…
HAPPY NEW YEAR (UNE BONNE ANNÉE)
No more champagne And the fireworks are through Here we are, me and you Feeling lost and feeling blue Its the end of the party And the morning seems so grey So unlike yesterday Nows the time for us to say…
Pas plus de champagne Feux d’artifice ont fini Nous sommes ici, moi et toi Sentons perdu et obscène C’est la fin du party Et le matin semmble gris Différent celui d’hier Ce temps est pour nous à dire …
Happy new year Happy new year May we all have a vision now and then Of a world where every neighbour is a friend Happy new year Happy new year May we all have our hopes, our will to try If we dont we might as well lay down and die You and i
Happy new year Une bonne annÉe Il faut que notre vision dirige vers Un Monde òu tout les voisins sont nos amis Happy new year Une bonne année Réalisons nos espoirs, nos volontés Si non, notre vie deviendra vide et sombre Toi et moi
Sometimes I see How the brave new world arrives And I see how it thrives In the ashes of our lives Oh yes, man is a fool And he thinks hell be okay Dragging on, feet of clay Never knowing hes astray Keeps on going anyway…
Parfois je vois Un nouveau monde s’ouvrir Et je vois qu’il s’agrandit Dans le cendre de notre vie Oh oui, l’homme est idiot Il pense que l’enfer est bon Il traine ses pieds aveugles Sans savoir qu’il est perdu Il continue à marcher …
Happy new year Happy new year May we all have a vision now and then Of a world where every neighbour is a friend Happy new year Happy new year May we all have our hopes, our will to try If we dont we might as well lay down and die You and i
Happy new year Une bonne année Il faut que notre vision dirige vers Un Monde òu tout les voisins sont nos amis Happy new year Une bonne année Réalisons nos espoirs, nos volontés Si non, notre vie deviendra vide et sombre Toi et moi
Seems to me now That the dreams we had before Are all dead, nothing more Than confetti on the floor Its the end of a decade In another ten years time Who can say what well find What lies waiting down the line In the end of eighty-nine…
Il me semble maintenant Des belles choses que nous reâvions S’évanouissent, rien reste Comme des confettis sur sol C’est la fin d’une décade Dans les autres décennies Qui peut dire qu’il n’y a rien Nous attend sur notre chemin Quand fin de quatre-vingt neuf …
Happy new year Happy new year May we all have a vision now and then Of a world where every neighbour is a friend Happy new year Happy new year May we all have our hopes, our will to try If we dont we might as well lay down and die You and i
Happy new year Une bonne année Il faut que notre vision dirige vers Un Monde òu tout les voisins sont nos amis Happy new year Une bonne année Réalisons nos espoirs, nos volontés Si non, notre vie deviendra vide et sombre Toi et moi
Dịch Lời Việt
Không còn Champagne nữa Những cây pháo hoa cũng đã đốt hết rồi Giờ chỉ còn anh và em Với mất mát và nỗi buồn ám ảnh Bữa tiệc kết thúc rồi Và buổi sáng sao mà u ám thế Chẳng giống chút gì với khung cảnh hôm qua Đây chính là lúc để chúng ta cùng cất tiếng:
Chúc mừng năm mới Chúc mừng năm mới Chúc cho mọi người sẽ được thấy hình ảnh bây giờ và mai sau Về một thế giới nơi mọi người đều là bạn Chúc mừng năm mới Chúc mừng năm mới Chúc cho mọi người sẽ đều có những niềm tin, những lý tưởng để nỗ lực hết mình Bởi nếu không có, anh và em có lẽ Sẽ nằm xuống và chìm trong giấc ngủ ngàn thu
Đôi khi em thấy rằng Thế giới này thật biết bao cam đảm Khi vẫn vươn mình ngày một phồn vinh Tại chính những đám tro tàn của cuộc đời ta đó Ôi loài người sao dại khờ đến vậy Cứ nghĩ rằng rồi cũng sẽ ổn thôi Và mãi lê những bước chân mệt mỏi Chẳng hề biết rằng mình lạc lối mất rồi Để cứ vẫn luôn lầm lũi bước
Đối với em dường như tất cả Giấc mơ mà chúng mình đã có trước đây Đều đã chết, chẳng còn gì hơn nữa Ngoài những bông hoa giấy rơi vãi trên sàn Vậy là kết thúc rồi 1 thập kỷ Đã thêm mười năm trời lặng lẽ trôi qua Nhưng liệu ai nói được những gì ta tìm thấy Những gì vẫn ẩn mình dưới dòng chảy của thời gian Vào điểm cuối của năm 89.
Tôi có một câu chuyện khá thú vị , cũng do cái sở thích kỳ quặc của tôi
Trong một chương trình quà tặng âm nhạc tối chủ nhật , có một chú bé con đã tặng chúc mừng sinh nhật cho người thân của chú ca khúc này . Hôm ấy lại là một ngày giữa tháng sáu ( giữa năm )
phát thanh viên nói rằng chắc chú bé đã nhầm lẫn giữa 2 bài Happy New Year và Happy Birthday , tuy nhiên chương trình vẫn phát ca khúc Happy New Year này .
Tôi lại thích nghe ca khúc này không phải là dịp năm mới mà vào những ngày thường .
Dù ca khúc nói về năm mới , nhưng lại trong một tâm trạng buồn bã , hình như lúc ta đã già , ta không còn mong năm mới đến nữa , ta không thích năm mới , không thích cái nét rộn ràng khoe sắc của mùa xuân , ta thờ ơ với sắc xuân , đối với ta năm mới là một ngày bình thường như mọi ngày thôi .
Sur la plage de Solenzara Nous nous sommes rencontrés, Un pêcheur et sa guitare Chantaient dans la nuit d’été Cette douce mélopée. Sur la plage de Solenzara Chaque soir on a dansé Et le jour de ton départ J’ai compris que je t’aimais Et je ne t’ai plus quitée
À Solenzara Oh ! chi dolce felicità À Solenzara più bènum si posta….
Quand j’entends la mélodie Qui m’a donné tant de joie Je sais que cette nuit-là Notre amour a pris sa vie Au cæur de SolenzaraÀ Solenzara J’y reviendrai tous les étés À Solenzara
Più bènum si posta…. Più bènum si posta….
Dịch ý
Trên bãi biển Solenzara Chúng ta đã gặp nhau, Gã đánh cá và chiếc đàn guitar Hát ca suốt đêm hè vắng Khúc ca êm dịu ấy. Trên bãi biển Solenzara Chúng ta đã nhảy múa mỗi tối Và ngày em ra đi Anh đã hiểu rằng anh yêu em Và anh đã chẳng bao giờ xa em nữa
Ở Solenzara Oh! Một lời ngợi khen thật dịu dàng ( tiếng Ý ) Ở Solenzara più bènum si posta…. Khi anh nghe thấy giai điệu ấy Giai điệu đã mang đến cho anh bao niềm vui Anh biết rằng đêm hôm đó Tình yêu của chúng ta đã tìm thấy sự sống Giữa Solenzara
Solenzara Anh sẽ đến mọi hè ở solenzara
***
Lời dịch thơ khác
Trên bãi biển Solenzara
đôi ta đã tương phùng
Có ngư phủ ôm đàn
ngâm nga đêm mùa hạ
một khúc tình man mác
Trên bãi biển Solenzara
mỗi đêm ta nhảy múa…
và ngày anh ra đi
em bỗng chợt nhận ra
đã yêu anh bao giờ?
Không muốn nữa, biệt ly….
À Solenzara, oh! Chi dolce felicità
À Solenzara, più bè nun si posta
Khi em nghe điệu nhạc
sung sướng tràn trên môi
Em biết rằng đêm đó
tình ta lại hoài sinh
ở Solenzara
Ở Solenzara…
mỗi hạ em lại về…
Ở Solenzara…
Più bènum si posta…. Più bènum si posta….
***
Chúng mình đã gặp nhau trên bờ biển Solenzara Anh , người ngư phủ ôm Guitare hát giữa đêm hè. Một bản nhạc với giai điệu buồn man mác. Trên bờ biển Solenzara, Mỗi chiều về mọi người cùng nhảy ca. Và một ngày được cùng anh dìu bước. Em nhận ra mình đã yêu anh Và mãi mãi chẳng thể xa anh nữa Ôi Solenzara, Em lại đến đây mỗi lúc hè về Khi em nghe âm điệu du dương Em cảm nhận niềm vui tràn ngập Em hiểu rằng vào đêm ấy Tình yêu của chúng mình đã hòa cùng nhịp thở của Solenzara.
Giai điệu của bài hát này không buồn đâu , bởi vì nếu nó buồn man mác thì chắc ông nhạc sĩ không mượn nhạc của bản này để viết thành lời Nắng Xuân .
Nắng Xuân mượn nhạc của bản này và bài hát Nắng Xuân do ca sĩ NL ca có lời Việt :
Nắng Xuân
Muốn thấy em như pha lê ngọc ngà, sáng xanh như mây đọng đầu làng . Để bao dung đôi tay mở ra, để ta đã có em bên mình xua tan đi những ngày bê tha.
Muốn thấy em như bông hoa rừng già đến với ta con ong đậm đà. Tình đôi ta như trong mộng mơ , tình đã tới cất cao không ngờ, khiến cho ta quên hết bơ vơ .
Người hỡi hãy quay nhìn coi , người có thấy nắng xuân đang tươi.
Ta hãy yêu nhau trọn đời , kiếp nhân sinh ôi không dài.
Thấy nắng xuân trên môi em mặn nồng, nắng lung linh trong nụ cười hồng. Để bao dung đôi tay mở hé, để ta đã có em trong lòng , những bước đi không còn mênh mông.
Hỡi nắng ơi soi tim ta đợi chờ. Nắng chói sâu đêm đông mịt mù. Tình đôi ta như trong mộng mơ , tình đã tới cất cao không ngờ , khiến cho ta quên hết bơ vơ .
Mùa Xuân đến làm cho không khí thêm rộn rã tươi vui , muôn hoa đua nở khoe sắc . Sau những đêm đông dài lạnh giá mùa xuân đến mang những chồi non , mầm non xinh tươi , rạng rỡ , mọi người mong chờ đón xuân đến .
Nhưng không phải lúc nào mùa xuân cũng đẹp đẽ , có những con người mà mùa đông luôn hiện diện trong suốt trái tim và tâm hồn của họ ( giống tui nè ) . Họ thích mùa đông và mùa xuân không bao giờ đến với họ .
Bà chúa xuân ơi , bà trông thật lộng lẫy với mai vàng rực rỡ , đào hồng tỏa ánh hồng rực rỡ khắp khu vườn , những sắc đỏ trong ngày tết đầu xuân , hoa tỏa hương thơm ngào ngạt …
Nhưng hỡi bà chúa xuân ơi , bà chẳng thể nào quyến rũ được tôi đâu nhé , trái tim tôi đã đóng băng lâu lắm rồi và nó chẳng bao giờ hồi sinh nữa huhuhu I Cry ….
Trần thế chỉ là chốn tạm nương Cũng như quán trọ chốn ven đường Mỗi người là khách dừng chân tạm Rồi sẽ đi về chốn viễn phương
...............................................
Mượn một ít lời thơ cho một chút ấm áp
lại sắp đến mùa Vu Lan và cũng sắp bước vào Thu
Em đã không nghe mùa Thu vì em đã không cảm nhận hết mùa thu chỉ biết rằng mùa thu ở chỗ em mưa ròng rã mưa tầm tã đầy ướt át , em chưa từng thổn thức dưới ánh trăng , thế mà em lại yêu thu mãnh liệt và cuồng dại .
‘Thu quyến rũ’ ra đời khi lá ngoài đường rụng nhiều và trên không có những đám mây bàng bạc, trời trong và xanh lơ với từng cơn gió thổi qua khiến lá cây xao động như reo vui như tiếc nuối…
Anh mong chờ mùa Thu
Trời đất kia ngả mầu xanh lơ
Đàn bướm kia đùa vui trên muôn hoa
Bên những bông hồng đẹp xinh.
Anh mong chờ mùa Thu
Dìu thế nhân dần vào chốn Thiên Thai
Và cánh chim ngập ngừng không muốn bay
Mùa Thu quyến rũ Anh rồi.
Mây bay về đây cuối trời
Mưa rơi làm rụng lá vàng
Duyên ta từ đây lỡ làng
Còn đâu những chiều
Dệt cung đàn yêu.
Thu nay vì đâu tiếc nhiều
Thu nay vì đâu nhớ nhiều
Đêm đêm nhìn cây trút lá
Lòng thấy rộn ràng
Ngỡ bóng ai về.
Anh mong chờ mùa Thu
Tà áo xanh nào về với giấc mơ
Mầu áo xanh là mầu Anh trót yêu
Người mơ không đến bao giờ.
Đời người trải qua được mấy mùa thu, thu hoài niệm những kỷ niệm đã qua, thêm vào những ngọt ngào của một thời tuổi trẻ nhiệt huyết mộng mơ và tràn đầy sức sống của tác giả thời trai trẻ. Trải qua bao mùa bể dâu khi nhìn lại đã vào thu là ngỡ ngàng là sửng sốt. Vậy mới thấy thời gian không chờ đợi một ai…..và người mơ…không đến bao giờ.
Mùa thu với mối tình không thành mang vẻ đẹp mộc mạc và dịu dàng đã để lại không ít những cảm xúc trong lòng của những nhạc sĩ đa tài.
Giống như một khúc nhạc tinh khôi và thuần khiết, thu đưa mình qua những năm tháng cùng người trưởng thành và trải qua những sóng gió. Thu vẫn vậy, dịu dàng và thủy chung không thay đổi, vẫn là con đường trải toàn lá vàng, đồi hoa với sắc vàng rực rỡ, tiếng chim hót nghe trong trẻo hơn tha thiết hơn…Thêm một tà áo xanh, chỉ trong mơ thôi, và như thế vẫn là vừa đủ…
Ôi! Khúc nhạc của cuộc sống, của năm tháng mãi không phai nhòa…
Yêu lắm sự tinh tế, nhẹ nhàng của thời khắc cuối mùa thu, khi gió se lạnh rồi đã chuẩn bị một mùa đông khắc nghiệt.
Mùa của những đôi bàn tay siết chặt và truyền tất cả hơi ấm, tình yêu thương. Cái khoảnh khắc này dường như mỗi người có thời gian để lắng đọng và suy ngẫm về bản thân mình và những người thân yêu. Đó là những sự suy ngẫm về tình cảm yêu thương, tiếc nuối, về sự chia sẻ hoặc chỉ đơn giản là một sự lắng đọng của bản thân hay đôi khi là những nỗi buồn man mác len lỏi đâu đây giữa nhịp sống chảy trôi.
Đối với người đời, không có phước đức nào lớn cho bằng vợ đẹp, con khôn, của cải đầy kho, quyền thế, danh vọng, ăn ngon mặc đẹp…
Thế nhưng bạn ơi,
-Biết bao nhiêu ông thủ tướng, tổng bộ trưởng bị tù đày vì tham nhũng, gian trá, lạm quyền…thậm chí buôn lậu, dâm ô. Biết bao nhiêu ông tổng thống bị ám sát, lật đổ cũng chỉ vì tranh giành quyền lực.
-Ông bố đốt tờ giấy bạc mà người nghèo có thể mua bao gạo để tìm một món đồ cho cô đào cải lương đánh rơi trong phòng trà…vài chục năm sau ông con lại sống như kẻ ăn mày.
-Ông bố cặm cụi làm việc suốt đời tao dựng gia tài khổng lồ. Ông con trở thành “công tử” ăn chơi phung phí, bao gái, đua đòi, ném tiền qua của sổ…chẳng mấy chốc phá nát sự nghiệp của cha ông.
-Bố mẹ quyền cao chức trọng, ông con không chịu học hành mở mang kiến thức, vòi tiền bao gái, tụ họp băng đảng, lái xe đua lượn trên đường phố, nghiện ngập xì ke ma túy cuối cùng “con dại cái mang” bố mẹ mất chức, tiếng xấu để đời.
-Ông chồng quyền cao chức trọng, bà vợ tưởng mình là “vua” lợi dụng quyền thế, đỡ đầu sòng bài, buôn lậu, mua quan bán chức…dân chúng oán than, báo chí phanh phui, cuối cùng thì ông chết, dân chết chứ bà không chết…Tên tuổi những “ác phụ” này còn lưu truyền cho tới bây giờ.
-Bà làm thủ tướng đóng vai thanh sạch, ông ở nhà tưởng không làm gì cả nhưng thực sự lại là “thủ tướng trong bóng tối” sắp xếp mọi chuyện… cuối cùng bà bị dân chúng tố cáo phải lưu vong. Hãy cứ qua xứ Pakistan hỏi xem bà là ai?
-Bố mẹ làm ăn chắt chiu cả đời để lại gia tài cho con nhưng di chúc không rõ ràng hoặc không di chúc, anh chị em không nhường nhịn nhau, đưa nhau ra tòa, có khi giết nhau…máu mủ chia lìa. An em giết nhau để tranh đoạt ngôi vua, tranh đoạt gia tài là chuyện thường tình của thế gian.
-Ông nghèo thì gia đình êm ấm. Khi ông giàu có lên thì gái đẹp, ca sĩ, đào cải lương, người mẫu nó bu vào cuối cùng ông “đá văng” người vợ già thời “tấm mẳn” ra ngoài đường…gia đình tan nát.
-Bà nghèo thời còn chân lấm tay bùn thì khép nép bên chồng. Khi bà giàu lên theo thói “trưởng giả học làm sang” sửa sang sắc đẹp, trưng diện,hát Karaoke…nhìn lại ông chồng cũ thấy sao quê mùa quá. Thế là bà rước trai tơ về nhà, có khi âm mưu giết chồng để chiếm đoạt tài sản và vui vầy duyên mới. Phải chăng có khi nghèo mà hạnh phúc, giàu là thảm họa?
-Bà hết lòng lo cho ông ra tranh cử tổng thống để hy vọng làm đệ nhất phu nhân. Có ngờ đâu tiền vận động tranh cử ông chuyển cho “cô bồ” chuyên chụp ảnh cho ông rồi có con với bà này. Ông dấu diếm mãi cuối cùng báo chí phanh phui, bà vợ hận quá nạp đơn ly dị, cuối cùng chết vì ung thư vú. Ông bị dân chúng nguyền rủa. Hãy cứ qua Mỹ hỏi xem ông ứng cử viên tổng thống đẹp trai này là ai. Câu hỏi đặt ra là…nếu ông không ra ứng cử tổng thống và chấp nhận vị thế thượng nghị sĩ thì có lẽ ông bà sẽ sống với nhau rất đẹp cho đến ngày bà qua đời. Ôi cái “mịch phong hầu” tìm công danh sự nghiệp nó tàn hại người ta!
-Ông dùng tiền mua rồi chắt chiu, nâng niu từng món đồ cổ rồi hãnh diện trưng bày cho mọi người xem. Có ngờ đâu khi ông chết đi, ông con không chuộng đồ cổ, bán hết để mua đấu giá quần áo, đồ lót, các món lặt vặt của các nữ tài tử Hollywood nổi tiếng đã chết hay các bức thư tình của các bà hoàng, vợ tổng thống năm xưa… giá cả trăm ngàn có khi cả triệu đô-la. Nếu ông sống lại chắc ông sẽ “buồn năm phút” và chửi rủa ông con bất hiếu!
Bạn ơi, trí tuệ là của cải khổng lồ vô tận, còn của cải vật chất như gió thoảng mây bay:
-Bằng trí tuệ con người có thể “đằng vân” bằng máy bay, lặn dưới nước như cá bằng tàu ngầm, đi trong lòng đất bằng đường hầm, chạy phoong phoong trên mặt đất còn hơn cả ngựa bằng xe hơi, xe hỏa và khám phá vũ trụ bằng phi thuyền, hỏa tiễn.
-Bằng trí tuệ con người có thể tìm kiếm thêm những tài nguyên trong lòng đất, dưới lòng biển như dầu hỏa, khí đốt, than đá, quặng mỏ, đất hiếm v.v…Và trong tương lai có thể tìm kiếm thêm nguyên liệu trên hỏa tinh, mặt trăng để bù đắp cho khối lượng tài nguyên trên mặt đất ngày ngày càng khô cạn.
-Bằng trí tuệ con người đã khám phá ra biết bao “thần dược” để cứu nhân độ thế, chữa bệnh nan y, lắp ghép cơ thể, chữa bệnh hiếm muộn, kéo dài tuổi thọ v.v…
-Bằng trí tuệ con người có thể khám phá sự hình thành vũ trụ qua học thuyết “Big Bang” chứ không phải do một ông thần nào hóa phép.
-Bằng trí tuệ con người sẽ thoát khỏi ám ảnh của “thần quyền” đã thống ngự con người mấy ngàn năm nay. Giáo chủ của một tôn giáo có thể đem lại niềm tin nhưng không thể cứu lành bệnh tật. Nếu có thể cứu lành bệnh tật thì có lẽ chúng ta chẳng cần đến đại học y khoa, bác sĩ, thuốc men, bệnh viện mà chỉ cần dựng tượng vừa rẻ tiền, vừa đỡ tốn ngân sách quốc gia vửa đỡ tranh cãi um sùm trong quốc hội.
-Bằng trí tuệ con người sẽ thấy chỉ có sự hòa hợp, cảm thông và tình thương mới giải quyết được những vấn đề của nhân loại chứ không phải bạo lực, o ép, khống chế, cấm vận, đe dọa.
-Một đất nước mà có nhiều trí thức, khoa học gia sẽ khối là tài sản vô giá và từ từ sẽ thống trị thế giới.
-Trí tuệ là biển cả mênh mông ai cũng có thể vào. Không ai có quyền ngăn cấm ai, hoàn toàn miễn phí (free).
– Biển trí tuệ là Biển Tự Do và cao cả nhất và giải thoát nhất. Sụ cùm kẹp hay u tối của trí tuệ là nỗi bất hạnh nhất của con người.
-Không có gì tốt lành cho bằng các thiện tri thức ngồi chung với nhau.
-Do đó không có gì nguy khốn cho bằng sự tập họp của ngu dốt và hung ác. Khi đó đất nước sẽ tan nát, hận thù chia rẽ,chiến tranh, tài nguyên thiên nhiên bị phá hủy, bán rẻ bởi các lãnh chúa “war lord”. Sinh mạng người dân sẽ như con giun, cái kiến..Và đất nước sẽ biến thành địa ngục.
Bạn ơi,
Theo đạo Phật, của cải vật chất là “hữu lậu” tức sinh phiền não. Còn trí tuệ là của cải “vô lậu” không phát sinh phiền não.
Các thiện trí thức, khoa học gia của thế giới đang cống hiến trí tuệ cả đời mình cho nhân loại đều có cuộc sống khiêm tốn. Trong khi các đào hát, điện ảnh, ca sĩ, người mẫu trong kỹ nghệ giải trí (entertainment) mua vui “khóc cười” trong giây lát cho nhân thế hầu hết đều sống ồn ào, dâm ô, trụy lạc.
Chư Phật chư vị Bồ Tát sống trong biển trí tuệ còn chúng sinh ngụp lặn trong biển ái dục.
Chư Phật chư vị Bồ Tát tạo dựng sự nghiệp bằng Trí Tuệ. Chúng sinh tạo dựng sự nghiệp bằng của cải vật chất hiện giờ đang được đo bằng đô-la, xe cộ, iPhone, iPad…
Thế nhưng cũng xin bạn nhớ cho, Trí Tuệ phải đi đôi với Từ Bi. Trí tuệ mà không được đạo đức soi đường cũng là thảm họa, trước hết cho chính tâm hồn mình, sau đó là cho nhân loại.
Bạn ơi xin bạn nhớ cho:
Không có thứ phước đức nào lớn cho bằng sự thông thái của trí tuệ. Có trí tuệ là có tất cả.