Xưa thật xưa tôi có xem một vở kịch có tựa đề là "Người trong cõi nhớ".Nay xin nhắc lại vở kịch này;
Kịch bản này có một lối kết cấu khá độc đáo. Các nhân vật xuất hiện đồng thời theo các bình diện không gian khác nhau. Những người đang sống và những người đã chết. Đã chết như chỉ là mất đi cái phần thân xác, còn tư tưởng, tinh thần, những khát vọng, ước mơ cao đẹp của họ vẫn sống. Sống trong sự nghiệp, trong nỗi nhớ thường ngày của những người còn sống hôm nay.
Tác giả vở kịch là nhà biên kịch nổi tiếng Lưu Quang Vũ.Qua lời của một nhân vật kịch, Lưu Quang Vũ đã nói quan niệm của anh về sự sống chết: Con người tồn tại ở ba cõi. Đó là thế giới của những người đang sống và cõi lặng im. Cõi thứ ba: Cõi của những người đang sống trong trí nhớ của người khác, những người không bị lãng quên...
Trong âm nhạc hay trong các bài hát tình ca, nỗi nhớ thường hiện diện trong các ca khúc lãng mạn. Nhớ thương nhau là một phần trong đời sống âm nhạc, nhớ thương vì xa xôi cách trở hay vì tiếc nuối một cuộc tình dở dang và có rất nhiều lý do để nhớ để thương... Tôi xin liệt kê một số bài tiêu biểu của riêng tôi.
First , bài hát Thà Như Giọt Mưa
..Người từ trăm năm về qua sông rộng
Ta ngoắc mòn tay, ta ngoắc mòn tay
Chỉ thấy sông lồng lộng, chỉ thấy sông chập chùng...
Bài hát của ông Phạm Duy viết lời dựa vào bài thơ của nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên. Chẳng hiểu gì hết về ca khúc này nhưng phần trình bày của Ngọc Lan quá đỉnh.
..Người từ trăm năm, về như dao nhọn
Dao vết ngọt đâm, ta chết trầm ngâm
Dòng máu chưa kịp tràn, dòng máu chưa kịp tràn...
Người từ trăm năm ... Trăm năm trước thì ta chưa gặp , trăm năm sau biết có gặp lại không.
Second , Bài Tình Ca Cho Em của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên
..Anh nhớ năm xưa mùa xuân em đến thăm
Em nói yêu anh rồi tình qua rất nhanh
Một ngày chợt đến bỗng tình như đã lỡ
Một ngày chợt đến bỗng đời như tan vỡ...
Một ngày mùa xuân ấy, em đã đến thăm anh, đã trao lời yêu thương ngọt ngào mà sao cuộc tình của chúng ta mới chớm nở đã vội tàn.Cái ngày chợt đến đó tất nhiên là không hề có thời gian cho sự chuẩn bị tinh thần. Anh vẫn sống trong tình yêu đắm say hay anh đã không nhạy cảm để nhận ra sự thay đổi của em?
Third , Tình Nhớ của tác giả Trịnh Công Sơn
Tình ngỡ đã quên đi
như lòng cố lạnh lùng
Người ngỡ đã xa xăm
bỗng về quá thênh thang...
Dù không thích nhạc của ông TCS , tôi vẫn phải nói rằng lời bài hát này khơi gợi lên cho ta thật nhiều nỗi nhớ nhung đầy ắp.
...Tình ngỡ đã phôi pha
nhưng tình vẫn còn đầy
Người ngỡ đã đi xa
nhưng người vẫn quanh đây...
Có những cái khiến ta thật ngỡ ngàng mà ngay cả trí tưởng tượng phong phú cũng thật khó hình dung.Người trong bài hát là người đang sống hay người đã chết?
The End , Bài hát gây cho tôi nỗi nhớ tê tái trong lòng Tà Áo Xanh của nhạc sĩ Đoàn Chuẩn - Từ Linh
Gió bay từ muôn phía
tới đây ngập hồn anh,
Muà thu tê tái mùa đông lạnh buốt đang làm tâm hồn ta trĩu nặng. Tôi đang tự hỏi rằng tôi nhớ ai!
...ta quen nhau mùa thu
ta thương nhau mùa đông
ta yêu nhau mùa xuân
để rồi tàn theo mùa xuân
người về lặng lẽ sao đành...
Dường như ta chưa quen nhau phải không em , ta đã có lần nào sánh đôi cùng nhau đâu. Ôi ! sao ta huyễn hoặc thế.
Tự nhiên mối tình đầu chợt hiện về , đã quên lâu rồi nhưng chắc tại ta chưa uống chén canh Mạnh Bà nên chưa thể quên hết hẳn được , mối tình ấy cứ như cái bóng ma lảng vảng quanh ta lâu lâu lại gầm rú để ta sợ . Nó đã là ma rồi thì nó có sức mạnh lớn lắm .
..Anh còn nhớ em nói rằng
sao mùa xuân đến không vui?
sao mùa xuân đến không tươi?
Năm nay em sẽ tự hiểu ra thôi , em sẽ cảm nhận được đó em ơi. Con người trải qua một thời gian đau khổ để rồi thấy mình tiến hóa thêm mỗi ngày đó em.
...Rồi chiều nào băng giá
tâm hồn tìm đến nhau
Em mơ trong tiếng hát
Anh mơ trong nét bút đa tình sao
Trách sao hoa xưa còn có lúc tàn
Nhưng riêng anh dệt mấy cung đàn
Nhạc đời còn ghi những nét thương yêu
Hoa tàn tình tan theo không gian.
Trong cõi mơ của anh là tiếng hát và cả những nét bút đa tình. Em có bao giờ nghĩ tới anh không.
Lúc anh ra đi lạnh giá tâm hồn
hoa mai rơi từng cánh trên đường
lạnh lùng mà đi tiếc nhớ thêm chi
hoa tàn nhạc bay theo không gian.
Mùa xuân không đến cũng chẳng hẹn sẽ đến. Hoa mai vừa chớm nụ đã khô héo rơi từng cánh trên đường.
Một câu cho mãi mãi cũng là câu chủ đề : Lạnh lùng mà đi luyến tiếc thêm chi.
Tình đã tan rồi , tình yêu đã chết.
No comments:
Post a Comment