Tôi có một người ca sĩ mà tôi rất yêu thích và mến mộ từ thời tôi còn trẻ ở tuổi đôi mươi. Ngày ấy cho đến bây giờ tôi mãi chỉ yêu thích mỗi giọng ca của nàng và không một giọng ca nào khác ngoài nàng. Nàng ca hát không phải lúc nào cũng hay nhưng nàng có một giọng hát rất đặc biệt với tôi.
Tôi thích những bài hát mang đậm chất tâm sự buồn của nam nhân nhưng được trình bày hoặc thể hiện bởi một giọng nữ.Trong tiếng Việt tình yêu nam , nữ trong lời hát luôn được xác định rõ ràng đối với nam : Anh yêu em hoặc tôi yêu em , nàng. Ngược lại đối với nữ : Em yêu anh hoặc tôi yêu anh , chàng . Phần lớn các bản tình ca đều của các nam nhạc sĩ viết lời nên các bài hát ấy là lời tự tình, tỏ tình , lời yêu thương của đàn ông dành cho nữ nhân. Khi người ca sĩ nữ hát họ thường thay đổi đại từ nhân xưng trong bài hát để phù hợp với người nữ. Tuy vậy cũng có các nữ ca sĩ khi hát họ không thay đổi lời của bài hát và người nữ ca sĩ trong lòng tôi cũng thế.Đó là ca sĩ Ngọc Lan ( Lê Thị Thanh Lan )
Tôi có một bộ sưu tập các CD của nàng , trong bộ sưu tập ấy có một CD rất hay mang tên : Những tình khúc bất tử 8
CD có 10 tình khúc gồm các bài hát quốc tế đã chuyển ngữ tiếng Việt được thu âm qua thời kỳ giọng hát của nàng đang trên đỉnh cao ( lúc nàng chưa bị bệnh )
Bài nàng hát đầu tiên trong CD ấy là một bài nhạc Pháp của Salvatore Adamo
Amour perdu ( tình đã tàn rồi )
Amour perdu, amour perdu Nous reviendra comme le printemps Amour perdu, amour perdu Nous reviendra plus fort qu'avant Je lance ce défi au vieux proverbe Qui dit qu'amour perdu ne revient plus On pourra dire en conservant le verbe Amour perdu nous reviendra grandi J'espère de tout cœur les poètes Ne m'exclurons pas de leur parti Mais bientôt nos cœurs seront en fête Quand notre amour nous reviendra grandi Amour perdu, amour perdu Nous reviendra comme le printemps Amour perdu, amour perdu Nous reviendra plus fort qu'avant Pour moi la règle prouve l'exception Mais la grammaire y voit des inconvénients Aussi j'ai pris une sage décision J'emploie le verbe aimer à tous les temps Peut-être suis-je donc impardonnable Chez les amants déçus, les résignés Mais moi je ne suis pas réconfortable Par un amour qu'on retrouve sur le pavé Amour perdu, amour perdu Nous reviendra comme le printemps Amour perdu, amour perdu Nous reviendra plus fort qu'avant
Lost Love
Ðã xa người rồi đã tay chia tay
Ðã tàn rồi cuộc tình đầy oan trái
Ðã không còn người gối vai bên vai
Ðã lìa rồi đã chia phôi
Em đi xa tôi để bao buồn vui
Ở cõi xa vời vợi tình em ngất ngây
Tuy tôi xa em lòng chưa nguôi ngoai
Vậy mà lòng tôi phơi phới tôi ru đời
À ơi, tôi ru thế gian này
Chớ nên đêm ngày miệt mài cơn mê đắm
Chớ nên la to lên khi có em trong đời
Không buồn phiền, khi vắng xa người.
Em xa tôi ra đi, để lạc vào đêm
Bạc bẽo như bạc tiền lửa nào thiêu xác em
Tôi xa em, đi thăm một miền mộng mơ
Một đời dù êm ái vui âm thầm
Ðời tôi khi xa vắng em rồi
Thấy sao đêm nay đời mình tự do quá
Hãy xin mau quên đi câu dối gian lỡ làng
Trong một cuộc tình khi đã phai tàn !
Bài hát này NL hát không đổi đại từ nhân xưng và có lẽ NL đã sai lầm ( hơi sai lầm chút xíu )
Bài hát có nhạc , giai điệu rất hay nhưng lời ca của ông Phạm Duy viết tôi chẳng hiểu cái mô tê gì hết
uh mà thôi không hiểu cũng chẳng sao chỉ cần vài ba câu êm êm rung rung là được :
...À ơi, tôi ru thế gian này
Chớ nên đêm ngày miệt mài cơn mê đắm
Chớ nên la to lên khi có em trong đời
Không buồn phiền, khi vắng xa người...
Ngọc Lan nàng hỡi : Nàng đâu có yêu nữ nhân như ta mà nàng hát "Ðời tôi khi xa vắng em rồi
Thấy sao đêm nay đời mình tự do quá ..."
Ta với nàng đều có một mối tình đầu giống nhau : Một cuộc tình đầy oan trái thời còn là sinh viên học sinh. Nàng có một mối tình thơ mộng với anh sinh viên trường Y , còn ta với cô sinh viên trường sư phạm.
Nàng khóc bao lần cho mối tình đầu thơ mộng đã tan vỡ của nàng. Bây giờ nàng đã "Ở cõi xa vời vợi tình em ngất ngây" . cầu chúc cho nàng "Một đời dù êm ái vui âm thầm"
Còn ta vẫn vui với blog Wordpress, Typepad , Weebly và blogger của ta cho đến cái ngày ta hội ngộ với nàng ở cõi xa vời vợi kia nhé ...
No comments:
Post a Comment