Monday, May 3, 2021

MÂY HẠ

 Mùa hè ru say hồn thi nhân 

Như trong một lá thư tôi viết gửi cho Hạ Tuyên để yêu cầu bạn ấy làm một chủ đề nhạc khúc về mùa hè

Ai cũng nghĩ mùa hè trái đất gần mặt trời nhưng theo các nhà khoa học thì trái đất gần mặt trời hơn vào mùa đông. Mùa hè mọi người có những hoạt động vui chơi giải trí rất tích cực, mùa hè là mùa dài nhất trong năm 

Bước vào mùa hạ, số lượng ca khúc ít hơn những mùa khác và nổi lên trên không gian âm nhạc là những tác phẩm viết cho trẻ thơ, lứa tuổi học trò. Hoặc ta tìm thấy trong ca khúc lại nói về khúc giao giữa mùa hạ với mùa thu như bài "Sắc hoa màu nhớ" Hoa phượng rơi đón mùa Thu tới... hay như trong bài Hạ Trắng  ...Trong cơn mơ này  gọi mùa Thu tới...Nghe những bài hát này cứ ngỡ như biệt ly hay chia tay một điều gì đó.

Thơ của Nguyễn Tất Nhiên 

Khi không tình não nùng buồn
Gót chân ai bỏ con đường nhớ nhung
Gót chân ai nhẹ vô cùng
Dẫm trên xác lá tôi từng tiếng kêu
Gót chân ai bước nhẹ hều
Bước qua tôi, bước, hư nhiều thói quen

...Biệt ly dù ở ga nào
Cho tôi ngồi một toa tàu lãng quên.

Tôi đã hư hao rất nhiều thói quen. Những buổi trưa nắng nóng đổ lửa của những ngày bước sang hè, vậy mà cũng chẳng vui. Mùa hè cho tôi rất nhiều năng lượng nhưng cũng có những cái day dứt khôn nguôi , muôn đời vẫn thế.

...Những thư tình ngây dại
Những vai mềm, môi ngoan
Những hẹn hò cuống quýt
Trên lối xưa thiên đàng
Thôi cũng đành chôn kín
Dưới đáy huyệt thời gian...

Thèm đến một nơi nào đó , muốn vuốt tóc em và muốn nựng má em. Chỉ gặp em trong  một chuyến đi mà em đã hớp hồn tôi rồi. Em bước xuống sân ga tôi nào biết ngày gặp lại em. 

Mây Hạ 

Trầm Tử Thiêng

Em đi chiều nay, đường nắng duỗi thân dài. 
Chân chưa vội lay, lại đau từng bước mọn. 
Em ca bài ca, chiều nay buồn hơn khóc. 
Nghe từng ngày mai thẫn thờ, một mình đây. 

Trời chiều nay, mây buông thành khói. 
Bóng anh sẽ mờ, còn đâu em nhớ. 
Ngày dìm em khuất trong màn sương. 
Mờ ảnh cuối đường ....Vàng võ niềm thương ... 

Em lên tàu đây, sầu kín suốt toa dài. 
Tay ôm niềm đau. Còn tay nào dấu mặt. 
Khóc cũng đành thôi, thời gian làm sao nắm. 
Thương từng hoàng hôn, mây về chở sầu theo. 

Em mãi còn đi, sầu giăng đầy đêm tối . 
Thương từ ngoài hiên, dấu hài chìm vào mưa.

No comments: