Wednesday, February 13, 2019

‘Thiên địa nghênh xuân’ – Tiếng nói chào xuân long lanh của đất trời

Lắng nghe nhạc khúc Thiên địa nghênh xuân để đắm mình vào sắc hương cùng đất trời giây phút chuyển giao. Mùa xuân là mùa của trăm hoa đua nở, vạn vật như bừng tỉnh trong giấc ngủ đông lạnh giá. Những cánh hoa xuân phấp phới khoe sắc trong ánh nắng ấm áp. Âm thanh cùng với giai điệu vui vẻ của bản Thiên địa nghênh xuân là tiếng nói chào xuân của đất trời.
Xuân đến rồi, bà chúa Đông như vội vã nhường lại chiếc áo giá lạnh đã bao trùm lên vạn vật trong những ngày tháng ngủ vùi. Đất trời từ những giọt nắng bên thềm yếu ớt lẻ loi xuyên qua từng đám mây u ám, nay đã mạnh mẽ hơn chiếu thẳng vào từng cành cây ngọn cỏ. Hơi ấm lan tỏa giống như tình yêu thương được bay xa làm lòng người ấm áp.
Thiên địa nghênh xuân. 
Mùa xuân- mùa của sự sống và sự hồi sinh
Từ khúc dạo đầu của bản nhạc, âm thanh cất lên như tiếng chuông nhỏ đánh thức vạn vật đã chìm trong giấc ngủ dài.
Âm thanh lan tỏa vang rộng khắp chốn, tiếng tì bà thánh thót trong thanh như tiếng của dòng suối được hồi sinh thay vì băng giá im lìm nằm đó. Bầu trời như thay da đổi thịt, màu xanh của hi vọng, trải dài tới tận chân trời.
Những chồi lộc non bắt đầu nhú mình khoe sức sống trong nắng mai ấm áp, những bông hoa chuẩn bị nở bung với những chiếc áo kiêu sa lộng lẫy.
Trong bốn mùa mà tạo hóa khởi tạo, thì mùa xuân mang theo sức sống tiềm tàng, sự hồi sinh ngoạn mục của vạn vật. Nhiều thi sĩ yêu thơ ca ví mùa xuân như cô nàng xuân e ấp ngọt ngào, người con gái sắc đẹp dịu dàng, duyên dáng mà kín đáo.
Trong bài thơ Đề đô thành nam trang của nhà thơ Thôi Hộ, một nhà thơ nổi tiếng nhà Đường đã miêu tả:
Nhân diện bất tri hà xứ khứ,Đào hoa y cựu tiếu xuân phong.
Dịch:
Mặt người chẳng biết đã đi đâu,Vẫn hoa đào năm ngoái đang cười giỡn với gió xuân.
Câu thơ ấy được đánh giá là không thể hay hơn được nữa, ấy vậy mà đại thi hào Nguyễn Du đã chuyển thành tiếng Việt:
Trước sau nào thấy bóng ngườiHoa đào năm ngoái còn cười gió đông.
Trước sau nào thấy bóng người. Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông. 
Đọc tới đây mới thấy được tài biến hóa trong văn chương của Nguyễn Du.
Sắc xuân trong ông đầy kiêu hãnh, là sự thách thức với đời, là sự vươn lên ngạo nghễ, gió đông lạnh giá chẳng làm chết được niềm hi vọng về sự sống của hoa đào, hoa mai. U ám, buồn khổ chỉ là một trạng thái nhất thời, còn niềm hi vọng kia mới là trường tồn mãi mãi.
Giống như giai điệu của bản nhạc Thiên địa nghênh xuân, nhắm mắt lại lắng nghe từng tiết tấu âm điệu, người ta dường như nghe được vạn vật đang gọi nhau thức giấc, âm thanh của đất trời vang vọng khiến cho tiếng chim lại cất lên tiếng hót cùng với sắc hoa mùa xuân đang thay áo cho đất trời vào xuân. Một chiếc áo mới với sức sống và niềm hi vọng điều mới mẻ an lành.
Xuân này khác với xuân xưa, đất trời hoan ca chào đón canh tân vũ trụ
Đất trời và người cùng hoan ca 
Mùa xuân mang ý nghĩa của sự khởi đầu mới mẻ. Con người thêm tuổi mới với sự trưởng thành trong nghĩ suy, tư duy như thoáng đạt, cái nhìn nơi cuộc sống trần thế dường như tròn trịa hơn, biết cái gì là phù du, phù phiếm mà buông bỏ rồi trân quý từng khoảnh khắc thiêng liêng thực tại.
Ngẫm tưởng như cả vũ trụ đang được đấng quyền năng làm thanh sạch, những điều dơ xấu đã tồn tại nay được thay thế bằng ánh sáng vạn năng tinh khiết. Vũ trụ được ánh sáng ấy làm tịnh hóa, cởi bỏ chiếc áo cũ mà mặc trên mình chiếc áo mới, vũ trụ đắm chìm trong sắc quang phổ chiếu, làm đất trời khắp cõi tràn ngập ánh hào quang của sự sống và niềm hi vọng.
Nếu như mùa đông là chiếc áo cũ màu ảm đạm, là nỗi cô đơn buồn tủi của sinh mệnh, thì mùa xuân là chiếc áo mới với sắc màu rực rỡ, niềm hi vọng hồi sinh của vạn vật. Âm thanh của bản nhạc như âm thanh hoan ca của sự hồi sinh trỗi dậy mạnh mẽ của sự sống.
Bản nhạc mang theo niềm hi vọng của biết bao sinh mệnh trong vũ trụ bao la rộng lớn này. Thứ âm thanh tinh khiết tới thuần tịnh làm tâm hồn của người nghe như một lần được mở rộng cảm thụ từng giọt nắng rơi bên thềm, từng chiếc vẫy nhẹ của những cánh đào nhành mai, hay sự e ấp của những trồi non đang hé cười với ánh nắng xuân.
Nếu như mùa đông là chiếc áo cũ màu ảm đạm, là nỗi cô đơn buồn tủi của sinh mệnh, thì mùa xuân là chiếc áo mới với sắc màu rực rỡ, niềm hi vọng hồi sinh của vạn vật. 
111111111111111111111111-11-700x366
Tiếng tì bà vang cùng phối âm với những âm thanh của nhạc cụ khác làm bản nhạc là sự kết hợp tinh túy tới hoàn hảo, kết tinh của những loại âm thanh khác nhau của thảy mọi sự sống trong vũ trụ đã được tịnh hóa này.
Âm thanh hi vọng của vạn vật đồng cất lên là sự chào đón tán tụng sự xuất hiện của đấng tối cao, người đang âm thầm cởi bỏ chiếc áo cũ mà khoác lên mình vạn vật chiếc áo của sắc màu rực rỡ, của sự tinh khôi vốn có ban đầu và của niềm tin tưởng vào sự an lành tốt đẹp trong một thế giới mới.
Đại Kỷ Nguyên xin gửi tới độc giả vài lời chia sẻ khoảnh khắc tuyệt vời khi lắng nghe bản nhạc Thiên địa nghênh xuân. Bản nhạc giúp tâm hồn của ta rộng mở hơn để lắng nghe nhịp đập sức sống của từng sinh mệnh trong vũ trụ mệnh mông, cùng cảm nhận đất trời nghênh xuân trong một diện mạo hoàn toàn vui tươi ngập tràn hạnh phúc, đồng thời là âm thanh của sự hi vọng tốt đẹp vào một năm mới đầy an lành.

No comments:

CHÚNG TA LÀ NHỮNG GÌ CHÚNG TA NGHĨ

  Trích: Nghệ Thuật Tối Giản - Có Ít Đi, Sống Nhiều Hơn; Việt dịch: Alex Tu Dịch;  Người khác có thể dễ dàng đọc được niềm vui và nỗi khổ tr...