Con mèo nằm bếp co ro
Ít ăn ít ngủ ít lo ít làm
Con ngựa đi bắc về nam
Nhiều ăn nhiều ngủ nhiều làm nhiều lo
( ca dao )
Mỗi lần đọc câu ca này , tôi đều tự hỏi: Mình thích sống như mèo hơn hay như ngựa hơn ? Càng nhiều tuổi , câu trả lời càng trở nên khó khăn .
Tôi từng thích loài ngựa , bốn vó không chịu đứng yên bao giờ , cuộc sống là ở phía trước , là vạn dặm đường xa, là tốc độ của nước kiệu , nước đại . Nó khinh cuộc sống bé mọn của loài mèo, chỉ quen quanh quẩn góc nhà xó bếp , vừa lang thang trên phố đã bị gọi là mèo hoang , mèo mả …
Nhưng chiều nay , một buổi chiều cuối năm se se nắng , thấy chú mèo nhỏ cuộn mình trên bậu cửa , lim dim mắt nhìn và meo lên những tiếng nho nhỏ dễ thương , lòng chợt nhói lên một cảm súc kỳ lạ .
Tất tả trên đường . Mắc kẹt hẹn hò . Rối loạn lo toan . đầu óc cứ chặt những tính toán, tham vọng . Hình như rất lâu rồi , tôi đã quên mất cảm giác một buổi chiều yên ả ngắm nắng lên trong khu vườn nhỏ nhà mình từ khung cửa sổ cùng những thanh âm của yêu thương . Tôi đã quên mất mình cũng nhỏ bé và đôi khi yếu đuối , cũng cần có một bờ vai dịu dàng …
Và buổi chiều ấy tôi mơ …
Mơ con mèo nằm bếp …, đấy là sự bình an , sự yên ấm , sự no đủ và thanh thản – một giấc mơ ngàn đời .
À còn tôi có ước muốn sống như một con rồng . Con mèo là mơ ước của người ta và tôi thì lúc nào cũng như thế tụt hậu lại so với người ta . Tôi chậm quá nên tôi hóa thành con rồng mất rồi , con rồng sau lưng con mèo đúng không nào , sau mão là đến thìn .
No comments:
Post a Comment