Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy
Ngàn năm đâu dễ dãi phôi pha
Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không
Bao giờ cho hết mùa đông
Để anh gửi nắng sưởi hồng má em
Để anh gửi cả thân quen
Và bao xa lạ ở trên cõi đời
Để anh trao gửi những lời
Đâu như con bướm đậu rồi lại bay
Để anh gửi nắng sưởi hồng má em
Để anh gửi cả thân quen
Và bao xa lạ ở trên cõi đời
Để anh trao gửi những lời
Đâu như con bướm đậu rồi lại bay
Bao giờ cho đến ngày mai
Anh mong tan hết những ngày giá đông
Để trong sâu thẳm mênh mông
Cái thương , nỗi nhớ vẫn không chốn tìm
Ở đâu đông giá nổi chìm
Ở đâu xuân đến trong tim cháy bùng
Ở đâu là cõi vô cùng
Để anh tìm kiếm mông lung bến bờ
Anh mong tan hết những ngày giá đông
Để trong sâu thẳm mênh mông
Cái thương , nỗi nhớ vẫn không chốn tìm
Ở đâu đông giá nổi chìm
Ở đâu xuân đến trong tim cháy bùng
Ở đâu là cõi vô cùng
Để anh tìm kiếm mông lung bến bờ
Mùa đông sẽ hết. Bao giờ ?
Để anh gửi cả niềm thơ tặng nàng
Để anh gửi cả niềm thơ tặng nàng
Khi dòng văn học và văn hóa nghệ thuật lãng mạn có vẻ như đang bỏ rơi thế giới này , thỉnh thoảng lại tìm thấy một bức tranh làm dao động lòng ta .