Mười hai vị Thần Tháng
Ngày xửa ngày xưa có một bà lão nghèo tốt bụng sống trong một ngôi nhà nhỏ ở ven rừng. Một lần khi bà lão đang nhặt củi khô trong rừng thì trời chợt đổ cơn mưa, rồi sương mù bao phủ khắp nơi khiến bà lão không sao tìm được đường về nhà. Bà lão cứ đi mãi trong rừng, cuối cùng bà cũng đến bên một con đường mòn lạ lắm . Trời thì mưa mà đường lại trơn và dốc đứng , nhưng bà lão chẳng còn cách nào khác nên vẫn cứ phải men theo con đường ấy mà đi.Bà cứ đi mãi , đi mãi cho đến khi đến bên một ngôi nhà lộng lẫy ở sâu trong rừng. Bà lão vừa đưa tay lên gõ cửa thì cánh cửa lập tức mở rộng .Trước mắt bà lão là một căn phòng lớn được thắp sáng bởi ánh hào quang của mười hai vị thần đang ngồi quây quần bên một chếc bàn lớn.
- Xin mời vào. - Một người trong số họ nói. - Chào mừng bà đến đây. Nhưng muộn thế này rồi mà bà còn làm gì ở đây vậy?
- Tôi vào rừng nhặt củi khô cho mùa đông , nhưng cơn mưa và sương mù đã che mất đường về của tôi rồi.
Một người trong số họ lại nói:
- Đấy là do lão tháng 12 gây ra đấy. Lão tàn nhẫn quá, chẳng biết thương xót con người và cây cỏ gì cả.
- Nhưng - bà lão ngập ngừng nói - nếu không có cái giá lạnh và đợt mưa đá của tháng 12 thì mặt đất sẽ không được nghỉ ngơi và những hạt mầm ngủ trong đất cũng sẽ chết khô mất.
- Phải chăng bà nói rằng bà yêu quý những tháng mùa đông? - Một ông lão có bộ râu dài và trắng như tuyết hỏi.
- Ô, chắc chắn rồi. - Bà lão nói. - Tôi yêu những tháng mùa đông chẳng kém gì những tháng mùa hè cả. Mùa đông cho con người và muôn vật nghỉ ngơi, còn mùa hè thì tiếp thêm cho tôi sức mạnh.
- Lẽ nào tháng đẹp nhất không phải là tháng năm sao? - Một người trẻ tuổi nhất hỏi.
- Tháng năm thật tuyệt vời - bà lão nói tiếp - nó chẳng khác gì mùa xuân cả. Nhưng mùa thu với những loại hoa quả riêng cũng đẹp không kém đâu. Tất cả các tháng đều đẹp cả, và mỗi tháng lại đem đến cho năm những thứ cần thiết.
Đến lúc này , một người ăn mặc đẹp nhất mới nói:
- Bà lão tốt bụng ạ, bà đang ở trong ngôi nhà của 12 vị thần tháng đấy.Nào hãy đưa cho tôi cái túi của bà đi. Chúng tôi sẽ thưởng cho bà xứng đáng.
Và rồi những vị thần tháng đã tặng cho bà lão rất nhiều những đồng tiền vàng.
Bà lão tốt bụng từ biệt các thần rồi trở về nhà.Bà dùng tiền mà các vị thần tặng để mua một con bò sữa và sửa sang lại căn nhà cũ của mình. Kể từ đó bà lão sống bình yên , không lo ăn , không ưu phiền gì trong ngôi nhà nhỏ bé của mình.Nhưng bên cạnh nhà bà lão tốt bụng lại có một mụ già độc ác và nhỏ nhen .Thấy bà lão tốt bụng bỗng trở nên giàu có, mụ đem lòng ghen ghét.Mụ lập tức chạy sang hỏi xem bà lão lấy đâu ra nhiều tiền đến vậy.Bà lão tốt bụng kể hết đầu đuôi cho mụ nghe.Thế là mụ già nổi lòng tham.Ngay hôm sau , mụ vội vã lên đường vào rừng đến chỗ các vị thần tháng với hy vọng lúc trở về mình sẽ trở nên giàu có.Mụ cứ đi mãi, đi mãi rồi cuối cùng cũng đến ngôi nhà của các vị thần tháng .Khi mụ vừa đưa tay gõ cửa thì ông tháng 11 đã nói vọng ra:
- Vào đi , chào mừng bà đã đến ngôi nhà của những vị thần tháng.Mà bà làm gì đến đây vậy.
A, tôi vào rừng nhặt củi khô - mụ nói - những tháng mùa đông thật là tồi tệ.
- Tôi thấy rồi - ông tháng 11 nói tiếp - vậy phải chăng bà yêu những tháng mùa hè hơn?
- Ô, không bao giờ! Những tháng mùa hè cũng chẳng khá hơn tí nào cả.Những tháng mùa đông thì khiến tôi chết cóng.Những tháng mùa hè thì lại nóng như thiêu như đốt.Còn những tháng của mùa xuân và mùa thu thì thất thường quá thể , mưa nắng lung tung.
- Được rồi , được rồi. - Ông tháng 12 nói - nào hãy đưa cho tôi cái túi của bà đi.Chúng tôi sẽ thưởng cho bà xứng đáng.Nhưng bà nhớ là chỉ được mở túi khi đã về đến nhà đấy nhé.
Mụ già độc ác vui sướng nhận cái túi nặng về nhà.Vừa đi mụ vừa ca hát.Nhưng khi mụ mở cái túi ra thì bên trong toàn đá.
No comments:
Post a Comment