Thursday, January 9, 2020

Still Loving You ( vẫn còn yêu em )

Đã lâu lắm rồi  không viết thư tình mà cũng chẳng đọc thư tình nữa , tình cảm của mình rất  nhiều nhưng cũng rất ít bởi vì nó được cân đong đo đếm rất tỉ mỉ . Mình không hào hoa phong nhã nhưng cũng có chất phong phú lãng tử vậy .
Cái bình trà Orchis của mình dạo này nó tàn tạ quá , cái thú thanh tao nhưng buồn đến não nuột .
Lá thư tình mười mấy năm trước vẫn còn trong hộp Y , có lẽ chỉ của riêng mình đáng lẽ mình nên để nó yên trong hộp nhưng thôi mình lôi nó ra phủi bụi biết đâu lại hữu dụng.
Tôi thích lá thư này 
cha ...ban lam Or phe qua...hun gi ma nhieu the...co gan thi gap nhau hun that di ...Or khong ngai dau ..hehe...thay Or ghe ko ?doi khi Or ghe nhu vay do ...dau oc den toi de so
Hom nay Or hoi lu du,hoi met mot chut,dang ngoi coi co hinh nao an tuong de tai ve may di dong khong ...nhin cung hoa ca mat het ...
Dien dan hom nay cung tuong doi binh thuong,ko co van de gi ...Or chac cung ngu som hon mot chut
Ban viet ngan thi Or cung the ...hehe ..fairplay nhe
Chuc ban mot ngay moi tot lanh,nho giu gin suc khoe vi dao nay nhieu nguoi benh cam cum lam va rat de lay lan ...benh roi thi se met moi,lam viec khong tot dau.
Than men 
Cfb6e0fdf19f3e2cfa2ea847d0f61070
Still Loving You
Scorpions
Time, it needs time
To win back your love again
I will be there, I will be there
Love, only love
Can bring back your love someday
I will be there, I will be there
I'll fight, babe, I'll fight
To win back your love again
I will be there, I will be there
Love, only love
Can break down the wall someday
I will be there, I will be there
If we'd go again
All the way from the start
I would try to change
The things that killed our love
Your pride has built a wall, so strong
That I can't get through
Is there really no chance
To start once again
I'm loving you
Try, baby try
To trust in my love again
I will be there, I will be there
Love, our love
Just shouldn't be thrown away
I will be there, I will be there
If we'd go again
All the way from the start
I would try to change
The things that killed our love
Your pride has built a wall, so strong
That I can't get through
Is there really no chance
To start once again
If we'd go again
All the way from the start
I would try to change
The things that killed our love
Yes, I've hurt your pride, and I know
What you've been through
You should give me a chance
This can't be the end
I'm still loving you
I'm still loving you, I need your love
I'm still loving you
Dịch ý
Thời gian, anh cần thời gian để chiến thắng tình yêu của em một lần nữa
Rồi anh sẽ ở đó

Tình yêu, chỉ duy nhất một tình yêu có thể mang tình yêu của em quay trở lại vào một ngày nào đó
Và anh sẽ ở đó

Đấu tranh, em yêu, anh sẽ đấu tranh để mang tình yêu của em quay trở về
Anh sẽ ở đó

Tình yêu, chỉ một tình yêu duy nhất thôi rồi một ngày nào đó cũng có thể phá vỡ những bức tường rào cản
Anh sẽ ở đó

Nếu chúng ta có thể bước đi trên con đường tìm đến những vì sao một lần nữa
Anh sẽ cố thay đổi những gì đã giết chết tình yêu của hai ta

Chính niềm kiêu hãng của em đã tạo dựng nên một bức tường thật vững chắc khiến anh không thể nào vượt qua được
Thật sự không còn cơ hội nào để bắt đầu lại nữa sao?
Anh vẫn rất yêu em

Cố gắng lên, em yêu hãy cố gắng đặt niềm tin vào tình yêu anh dành cho em một lần nữa
Anh sẽ ở đó mà

Tình yêu, em đừng nên rũ bỏ tình yêu của mình như thế chứ
Anh sẽ ở đó vì em mà

Nếu chúng ta có thể bước đi trên con đường tìm đến những vì sao một lần nữa
Anh sẽ cố thay đổi những gì đã giết chết tình yêu của hai ta

Chính niềm kiêu hãng của em đã tạo dựng nên một bức tường thật vững chắc khiến anh không thể nào vượt qua được
Thật sự không còn cơ hội nào để bắt đầu lại nữa sao?

Nếu chúng ta có thể bước đi trên con đường tìm đến những vì sao một lần nữa
Anh sẽ cố thay đổi những gì đã giết chết tình yêu của hai ta

Đúng vậy anh đã từng làm tổn thương niềm kiêu hãnh của em, và anh biết điều gì khiến em có thể vượt qua nó
Anh sẽ cố gắng tìm kiếm một cơ hội nữa để thay đổi những gì đã giết chết tình yêu của chúng ta

Anh vẫn yêu em
Anh vẫn yêu em
Anh cần tình yêu của em
Anh vẫn yêu em
Vẫn rất yêu em, em yêu...

Smoke Gets In Your Eyes ( Khói quyện mắt em cay )

“ Khi con tim đang cháy bỏng yêu đương
Bạn nhận ra làn khói tình yêu làm cay mắt bạn
Khi tình yêu ra đi
Ngọn lửa yêu đương đã tắt
Khói của nó cũng sẽ làm cay mắt bạn ”
smokegetsinyoureyes_by_luc2ae
Trên đời này có người mình yêu và không yêu… Mình  tin là như vậy… Cuộc sống đa dạng và mỗi người có một lối đi riêng . Người ta chỉ hạnh phúc bên nhau khi cả hai cùng có một sự lựa chọn về tương lai cuộc sống sau này.. Khi lựa chọn của hai người khác biệt, họ tách ra để đi hai con đường khác nhau..  Mỗi người hạnh phúc theo một định nghĩa riêng của mình…Happiness is the state of mind..
Mình biết mỗi lúc trước khi lửa tắt ,  khói bay vào mắt sẽ làm cho nước mắt chảy nhiều.. nước mắt chảy sẽ làm cho tim đau nhói , khói bay lên mang theo những kỷ niệm đẹp về ,  nhưng mình hiểu rõ được rằng khói sẽ tan , kỷ niệm cũng sẽ tan.. nỗi đau cũng sẽ tan , tất cả mọi người đều lại vội vàng đi nhóm ngọn lửa mới.. Still…when the lovely flame dies , smoke gets in your eyes..
24a8c964fe884c23572e9896edf46168

Smoke   Gets  In  Your  Eyes

The  Platters

They, asked me how I knew,
My true love was true,
I of course replied, something here inside,
Can not be denied.
They, said some day you’ll find,
All who love are blind,
When you heart’s on fire, you must realize,
Smoke gets in your eyes.
So I chaffed them, and I gaily laughed,
To think they would doubt our love,
And yet today, my love has gone away,
I am without my love.
Now laughing friends deride,
Tears I cannot hide,
So I smile and say, when a lovely flame dies,
Smoke gets in your eyes,
Smoke gets in your eyes.
Dịch ý
Khói vào mắt em
Họ hỏi rằng tôi biết ra sao
chân tình của tôi luôn chân thật
Oh , tất nhiên rồi , tôi trả lời thế
những gì từ sâu xa chẳng thể phủ nhận .
Họ nói rằng ngày nào đó em sẽ nhìn ra
rằng những ai đang yêu đều mù quáng
Oh , và khi trái tim em rực lửa
em cũng sẽ nhận ra
làn khói vào mắt em .
Tôi bỡn cợt và tôi cười ngạo
nghĩ rằng họ hoài nghi tình yêu của tôi
ngày hôm nay tình yêu đó đã trôi xa
tôi sống thiếu vắng tình yêu .
Giờ đây những người bạn cười chế nhạo
những giọt lệ tôi chẳng thể giấu đi
Oh, thế nên tôi cười và nói
khi ngọn lửa yêu đương chết đi
làn khói tràn vào mắt em
Khói làm cay mắt em .
Khói quyện lấy mắt mình
Họ hỏi tôi: làm sao mà tôi biết
Tình yêu mình có chân thật hay không.
Ồ, dĩ nhiên, tôi trả lời: tôi biết,
Vì tôi nghe rạo rực tự trong lòng.
Họ nói rằng: ngày kia bạn sẽ thấy
Rằng ai yêu, đều là kẻ vô minh.
Khi tim bạn bốc lên ngọn lửa cháy
Bạn biết ngay: khói quyện lấy mắt mình
Tôi nói đùa và cười lên vui vẻ
Khi thấy rằng họ nghi vấn tình tôi…
Nhưng hôm nay tôi thấy mình đơn lẻ
Tình yêu tôi đã tan biến mất rồi!
Và bây giờ bạn bè tôi chế nhạo
Vì tôi không dấu được nước mắt mình
Nên tôi đã cố cười mà thú thật:
Khi ngọn lửa tình yêu kia chợp tắt,
Thì khói đen còn quyện lấy mắt mình.
Vâng, khói đen còn quyện lấy mắt mình…

Tuesday, January 7, 2020

WHEN THE SMOKE IS GOING DOWN - KHI KHÓI THUỐC ĐANG TAN DẦN

Tôi không hút thuốc và cũng không thể chịu nổi khói thuốc.
Tôi chọn  cho mình một câu khẩu ngữ “When the smoke is going down” – – tạm dịch: Khi Khói Thuốc Đang Tan Dần là tên của một trong các nhạc phẩm của Scorpions.
Câu khẩu ngữ nào cũng thế, khá là mộc mạc như chính mình đang cảm nhận cuộc đời và những mối quan hệ diễn ra xung quanh. Một ngày nào đó, cát bụi lại trở về với cát bụi, vậy vì sao mọi người lại thích đem đến cho nhau đau khổ, đua chen, thay vì nụ cười, hạnh phúc?. Phải chăng bản năng sống, tồn tại và tính ích kỷ của con người lại lớn đến thế?.
Những câu hỏi, tôi cũng thường đặt ra, nhưng không bao giờ đi tìm câu trả lời, vì tôi vẫn sống theo cách tôi đang sống, đan xen giữa những thứ tưởng như đơn giản lại vô cùng phức tạp. Tôi phấn đấu, hồ hởi, thoải mái và tốt với mọi người, nhưng tôi sẽ buồn và lắng đọng cho riêng bản thân một chút, để cảm nhận được nỗi buồn và yêu sao những lúc ta vui.
Trong tình yêu, mỗi người có những cách để trao yêu thương khác nhau và tôi cũng yêu theo cách riêng của bản thân. Tôi cảm nhận, nếu như tôi yêu một ai đó, thì điều tôi mong mỏi nhất là nụ cười của nàng luôn hiện trên khuôn mặt đáng yêu, đôi môi âu yếm và đôi mắt lung linh
Con người tôi là thế, có lẽ vì thế cho đến giờ này tôi vẫn là tôi, vẫn bước trên con đường tôi chọn và đợi chờ hạnh phúc phía trước.
Tumblr_43a0d54896312a5ffd1148755664f5f5_50acc4b5_500

When the smoke is going down

Scorpions

Just when you make your way back home
I find some time to be alone
I go to see the place once more
Just like a thousand nights before
I climb the stage again this night
‘ Cause the place seems still alive
When the smoke is going down
This is the place where I belong
I really love to turn you on
I’ve got your sound still in my ear
While your traces disappear
I climb the stage again this night
‘Cause the place seems still alive
When the smoke is going down
I climb the stage again this night
‘ Cause the place seems still alive
When the smoke is going down
When the smoke is going down
When the smoke is going down.
15bec1e5b28495907d467e38e1a4b5ea

Dịch ý
Khi màn khói dần buông
Chi khi nào em theo đuổi con đường về
Tôi tìm thấy khoảnh khắc để cô đơn
Tôi đến để nhìn nơi đây một lần nữa
Tựa như  một ngàn đêm trước
Tôi trèo lên tầng cao lần nữa đêm nay
Bởi vì nơi này dường như  vẫn còn tồn tại
Khi màn khói dần buông
Đây là nơi mà tôi đã từng thuộc về nó
Tôi thật sự yêu cách làm em kích thích
Những lời của em vẫn còn vang vọng mãi trong tai tôi
Khi những dấu tích của em biến mất
Tôi trèo lên cao lần nữa vào đêm nay
Bởi vì nơi này dường như  vẫn còn tồn tại
Khi màn khói dần buông
Tôi trèo lên cao lần nữa vào đêm nay
Bởi vì nơi này dường như  vẫn còn tồn tại
Khi màn khói dần buông.

The Last Waltz ( Điệu Valse cuối cùng )

Điệu valse ( waltz ) không phải là một điệu nhảy nóng bỏng như  disco , rap . Nhưng valse lại là một nhịp điệu cổ điển  đầy sức quyến rũ bởi nhạc nền của nó.
Các bài hát trên nền điệu valse chính gốc đều hay , không hiểu sao ca khúc The Last Waltz này ( English ) những ca sĩ Việt lại thích hát ( French ) hơn . Nghe một vài bài valse ( French ) mới hiểu rằng tại sao dòng nhạc tiền chiến trữ tình của ngày xưa mang hơi hướng của nhạc Pháp .
Vì cái chất lãng du bồng bềnh của âm nhạc Pháp , một thể loại nhạc lãng mạn, đôi khi nghe thấy quá ủy mị . Nó ủy mị không chỉ  trong từng lời ca , mà còn ở trong mỗi nốt nhạc .
Vậy nhạc Anh không lãng mạn và ủy mị sao , oh có đấy chứ  , rất nhiều bài còn thê thảm hơn nữa  đó . Tại người ta chỉ cảm nhận được cái thê thảm đó trong nhạc Pháp thôi , bởi cái thê thảm đó ẩn hiện rất rõ trong mỗi thanh âm.
118063-Dance-Through-The-Book-Of-Love

The Last Waltz

Engelbert Humperdinck
I wondered should I go, or should I stay
The band had only one more song to play
And then I saw you out the corner of my eye
A little girl alone and so shy
I had the last waltz with you
Two lonely people together
I fell in love with you
The last waltz should last forever
But the love we had was goin’ strong
Through the good and bad we’d get along
And then the flame of love died in your eye
My heart was broke in two when you said goodbye
I had the last waltz with you
Two lonely people together
I fell in love with you
The last waltz should last forever
It’s all over now
Nothing left to say
Just my tears and the orchestra playing
La la la la la la la la la
La la la la la la la la la la
I had the last waltz with you
Two lonely people together
I fell in love with you
The last waltz should last forever
La la la la la la la la la
Dịch ý
Điệu vanxơ cuối cùng
Anh tự hỏi mình nên đi hay mình nên ở lại đây
Ban nhạc chỉ còn chơi thêm một bản nhạc nữa mà thôi
Và rồi anh thấy em qua khóe mắt mình
Một cô gái bé bỏng vả quá e thẹn .
Anh nhảy cùng em điệu vanx cuối cùng
Cùng nhau hai con người cô độc
Anh đã yêu em mất rồi
Điệu vanx cuối cùng này nên tồn tại mãi thôi .
Nhưng tình yêu ta có ngày càng trở nên mạnh mẽ
Dù cho ta có gặp phải những điều tốt xấu
Và rồi ngọn lửa tình lụi tàn trong mắt em
Trái tim anh nứt làm đôi khi em nói lời chia tay .
Anh nhảy cùng em điệu vanx cuối cùng
Cùng nhau hai con người cô độc
Anh đã yêu em mất rồi
Điệu vanx cuối cùng này nên tồn tại mãi thôi
Giờ thì nó đã kết thúc
Không còn gì để nói
Chỉ còn những giọt nước mắt và dàn nhạc vẫn đang chơi
La la la la la la la la la
La la la la la la la la la la
Anh nhảy cùng em điệu vanx cuối cùng
Anh đã yêu em mất rồi
Điệu vanx cuối cùng này nên tồn tại mãi thôi
La la la la la la la la la .
Tumblr_mwsfvopSdy1rmf3pmo1_500
Một bản dịch khác  ( Thơ )
Cứ phân vân nên đi hay ở
Chỉ còn một điệu Van cuối cùng
Chợt em đứng đó trong tầm mắt
Cô bé nhỏ một mình, nhát sao
Điệu Van đó cuối cùng ta nhảy
Hai trái tim cô quạnh cùng nhau
Anh yêu em ngay từ phút đó
Điệu nhảy nên có lẽ suốt đời?
Tình ta đó, mãnh liệt biết mấy
Trải qua bao ngọt ngào đắng cay
Vậy mà ngọn lửa chết trong ánh mắt
Ngọn lửa tình đã cháy bùng trong ta
Trái tim anh tan vỡ hai mảnh
Khi em chợt nói lời chia tay
Chẳng còn gì nữa rồi em ơi
Còn một bản hòa tấu lệ rơi
Lời việt do NL ca
Khúc Luân Vũ Mùa Mưa
Kìa trông trời mang mùa mưa tới bên ta rồi. Từng cơn, từng cơn sầu rớt trên mi người ơi. Trời mưa, chiều nay buồn rơi buồn rơi khắp nơi xa vời. Giọt mưa từ đâu làm mắt tôi lệ rơi.
Mùa mưa ôi thấy sao buồn tênh. Mưa rơi, mưa mãi rơi, Mưa mãi trôi. Lá cây lặng chết bên đường. Rồi nước cuốn mất theo cùng thời gian.
Rồi đây mùa mưa rời xa cuốn theo u buồn. Trời mưa, trời mưa rồi cuốn đi bao mộng mơ. Tình ta rồi đây rời xa cũng như mây trời. Giọt mưa giờ đây là xót xa mình tôi.
Mùa mưa ôi thấy sao buồn tênh. Mưa rơi, mưa mãi rơi, mưa mãi trôi. Lá cây lặng chết bên đường. Rồi nước cuốn mất theo cùng thời gian.
Mùa mưa tới nơi rồi,mùa mưa tới đây rồi. Tiếng mưa buồn bồi hồi tâm tư thế gian.
Tình ta rồi đây rời xa cũng như mây trời. Giọt mưa giờ đây là xót xa mình tôi. Mùa mưa ôi thấy sao buồn tênh. Mưa rơi, mưa mãi rơi, Mưa mãi trôi. Lá cây lặng chết bên đường. Rồi nước cuốn mất theo cùng thời gian.

Monday, January 6, 2020

Kiệt tác ‘Cao Sơn Lưu Thuỷ’ – Tuyệt phẩm được NASA gửi vào không gian vũ trụ & L’Aventura ( Lãng du )

Vào một ngày đẹp trời năm 1977, có một kiệt tác âm nhạc đã được Cơ quan Hàng không và Vũ trụ Hoa Kỳ (NASA) gửi phát vào không gian vũ trụ qua các con tàu thám hiểm vũ trụ là Voyager 1 và Voyager 2.
 Năm 1977, tàu thám hiểm Voyager 1 và Voyager 2 đã gửi một tuyệt phẩm vào không gian vũ trụ, đó là tuyệt phẩm nào vậy?
Năm 1977, tàu thám hiểm Voyager 1 và Voyager 2 đã gửi một tuyệt phẩm vào không gian vũ trụ, đó là tuyệt phẩm nào vậy?
Đó là tuyệt phẩm nào vậy?  
Mời các bạn cùng chúng tôi thực hiện một chuyến du ngoạn về một vùng đất thanh khiết nhất, một nơi trong trẻo nhất không vướng chút bụi trần. Đó là tinh hoa của trời đất, của tình người tri cố, của những tâm hồn cô độc tìm thấy nhau giữa cuộc đời nhiều oan trái. Để rồi mỗi sáng thức dậy sẽ lại thấy lòng mình thanh thản và nhẹ tênh. Và lại thấy như có tiếng đàn vẫn réo rắt, du dương ngay trong chính tâm hồn mình…
Trần gian lỡ đọa ta không tiếc, chỉ tiếc trên trần thiếu tri âm…
Dường như trong sâu thẳm nội tâm mỗi con người, chúng ta ít nhiều có lúc cảm thấy đột nhiên rất cô độc trong cõi hồng trần này. Chúng ta có thể có nhiều bạn bè, đồng nghiệp, người thân nhưng ngoài tình yêu thương của người thân và chia sẻ thông thường của bạn bè thì dường như trong sâu thẳm nội tâm của con người đều có một “vùng đất thiêng” của riêng mình mà không phải ai cũng có thể đặt chân tới được.
Đó là vùng đất cất giữ bí mật riêng tư của phẩm giá, đức hạnh và cao quý, bản chất nhất của linh hồn, nhưng cũng chính vì vậy nên nó không tùy tiện được bộc lộ trong sự hỗn độn của thế gian. Chúng ta khao khát được chia sẻ nó nhưng tuyệt đối không phải vì sự ràng buộc tầm thường của cuộc sống, mà nó đòi hỏi một sự đồng điệu thiêng liêng trong tâm hồn.
C
Tuyệt phẩm được gửi vào không gian vũ trụ, như một ước vọng thiết tha của loài người vào vũ trụ…
Chẳng thế mà có nhà văn từng nói “Trần gian lỡ đọa ta không tiếc, chỉ tiếc trên trần thiếu tri âm. Một người bạn tri âm chính là người hiểu được phẩm chất tốt đẹp nhất trong ta, đánh thức được nó dậy và ở cạnh họ khiến ta thấy mình là chính mình nhất.
Tìm về với Kiệt Tác Thế Giới, ngày hôm nay Đại Kỷ Nguyên dành tặng quý độc giả một kiệt tác âm nhạc, một câu chuyện nổi tiếng trong lịch sử khắc họa chân thực, sâu sắc cho chúng ta hiểu thế nào là  tri âm.
Đó chính là “Cao sơn lưu thủy”, tuyệt phẩm được diễn tấu bởi nghệ nhân Thất huyền cầm nổi tiếng – Quan Bình Hồ, kiệt tác mà vào năm 1977, NASA (Cơ quan hàng không và vũ trụ Hoa Kỳ) đã gửi phát vào không gian vũ trụ thông qua các tàu thám hiểm Voyager 1 và Voyager 2, như một ước vọng thiết tha của loài người gửi vào vũ trụ…
Thế nào là tri âm? Câu chuyện về sự ra đời của tuyệt tác
Từ trước đến nay, ai trong chúng ta cũng nghĩ mình hiểu được tri âm là gì…Là người có thể hiểu được ta, đồng điệu với tâm hồn ta một cách sâu sắc nhất và đi mãi cùng ta trong suốt cuộc đời…
Tuy nhiên, đi sâu hơn, Tri âm – trong tiếng Hán, “tri”- hiểu biết, “âm”- âm nhạc, tức là người hiểu được âm nhạc của mình. Và khái niệm đó lại xuất phát từ chính câu chuyện lịch sử kinh điển của Kiệt tác Cao Sơn Lưu Thủy này về mối tri âm thiêng liêng giữa Bá Nha – Tử Kỳ.
Theo sách Lã thị xuân thu: “Bá Nha cổ cầm, Chung Tử Kỳ tại ngoại thiết tính chi viết: nguy nguy hồ như thái sơn, dương dương hồ như lưu thủy” (Bá Nha gảy đàn, Chung Tử Kỳ ở ngoài nghe trộm, khen rằng: ngun ngút như núi Thái Sơn, cuồn cuộn như dòng nước chảy.)
Vào lúc Tấn, Sở đang giao hảo nhau. Bá Nha là người nước Sở, nhưng lại làm quan đến chức Thượng đại phu của nước Tấn. Bá Nha nổi tiếng là một phong lưu mặc khách, lại có ngón đàn tuyệt diệu nhất đời; ngày liền đêm, Bá Nha không bao giờ rời cây Dao cầm thiết thân của mình.
B
Ngày liền đêm, Bá Nha không bao giờ rời cây Dao cầm thân thiết của mình…
Năm ấy, trên đường từ Sở về lại Tấn sau sau chuyến công cán, Bá Nha cho thuyền đỗ lại bến Hàm Dương vào một đêm trăng thanh gió mát. Bá Nha cho đồng tử đốt lư trầm trước thuyền, rồi lấy Dao cầm ra so phím thử dây. Dưới ánh trăng trong, tiếng đàn quyện lấy hương trầm đang cất vút lên cao giữa đêm thu thanh vắng, bỗng một tiếng ” bựt ” khô khan, dây tơ đồng đứt. Bá Nha nghĩ dây đàn đứt ắt có quân tử nào nghe lén đây, bèn sang sảng cất tiếng:
 Có cao nhân nào trên bờ lắng nghe tiếng đàn của tại hạ, xin vui lòng ra mặt.
Từ trên vách núị có tiếng vọng xuống:
– Xin đại nhân thứ lỗi cho, tiểu dân này đi kiếm củi về muộn, đi ngang qua đây, nghe tiếng đàn tuyệt diệu quá, nên cất bước đi không đành.
V
Xin đại nhân thứ lỗi cho, tiểu dân này đi kiếm củi về muộn, đi ngang qua đây, nghe tiếng đàn tuyệt diệu quá, nên cất bước đi không đành…
Bá Nha cười lớn:
– Tiều phu nào mà lại dám nói chuyện nghe đàn với ta?
Tiếng nói từ trên núi lại đáp lại:
– Đại nhân nói vậy, kẻ hèn này trộm nghĩ là không đúng. Há đại nhân không nhớ câu nói của người xưa: “Thập nhất chi ấp tất hữu trung tín” (Trong một ấp có mười nhà ắt có người trung tín). Hễ trong nhà có quân tử thì ngoài cửa ắt có người quân tử đến…
Bá Nha có vẻ ngượng khi nghe câu nói của người tiều phu. Biết mình lỡ lời, ông tiến sát đến mũi thuyền nói lớn:
 Nếu thật là người trên bờ biết nghe đàn, thì xin cho biết lúc nãy tại hạ đã đàn khúc gì?.
Giọng trên bờ bình thản vọng xuống:
– Đó là Khổng Vọng Vi, Đức Khổng Tử khóc trò Nhan Hồi. Phổ vào tiếng đàn, lời rằng:
Khả liên Nhan Hồi mệnh tảo vong
Giáo nhân tư tưởng mấn như sương
Chỉ nhân lậu hạng đan biều lạc
Hồi nãy, đại nhân đang đàn thì đứt dây, nên còn thiếu mất câu bốn là:
 Lưu đắc hiền danh vạn cổ dương.
Tạm dịch thơ:
Nhan Hồi mất sớm thật đau thương,
Tư tưởng dạy người tóc bạc sương.
Ngõ hẹp nước bầu cơm giỏ hẩm
Danh hiền lưu mãi cõi trần dương.
Ngõ hẹp nước bầu cơm giỏ hẩm. Danh hiền lưu mãi cõi trần dương.
Nghe xong, Bá Nha thấy lòng phơi phới lạ, vội sai tùy tùng lên bờ rước người tiều phu xuống thuyền. Bá Nha trân trọng đón tiếp:
 Quý hữu biết nghe đàn, vậy chắc cũng rõ được xuất xứ của cây Dao cầm?
Tiều phu không ngập ngừng:
– Nghe nói, thuở xưa vua Phục Hy tình cờ trông thấy có năm sắc sao rơi xuống cụm ngô đồng và chim phượng hoàng đến đó đậu. Vua biết cây ngô đồng là thứ gỗ quý, hấp thụ tinh hoa của trời đất, có thể dùng để làm nhạc khí được, liền cho người hạ cây, cắt làm ba đoạn Đoạn ngọn, tiếng quá trong và nhẹ, đoạn gốc tiếng đục và nặng, chỉ có đoạn  giữa tiếng vừa trong vừa đục, có thể dùng được.
Nhà vua cho ngâm đoạn giữa thân cây giữa dòng nước, đúng bảy mươi hai ngày đêm, vớt lên phơi trong mát cho thật khô rồi gọi người thợ giỏi Lưu Tử Kỳ đẽo thành cây Dao cầm. Dao cầm dài ba thước sáu tấc, một phần án theo ba trăm sáu mươi mốt độ chu thiên, mặt trước rộng tám tấc, án theo tám tiết, mặt sau rộng bốn tấc án theo bốn mùa, bề dày hai tấc án theo lưỡng nghị Đàn gồm mười hai phím, tượng trưng cho mười hai tháng trong năm , lại có thêm một phím phụ tượng trưng cho tháng nhuận.
Đàn có năm dây án theo ngũ hành tượng trưng cho năm âm: cung, thương, giốc, chủy, vũ. Xưa, vua Thuấn gảy đàn Ngũ huyền, thiên hạ thái bình. Khi vua Văn Vương bị ngồi tù nơi Dũ Lý, Bá Ấp Khảo thêm một dây oán, gọi là văn huyền (dây văn). Về sau, khi Vũ Vương đánh nước Trụ, thêm môt dây nữa gia tăng kích động gọi là vũ huyền (dây vũ). Do đó, Dao cầm lúc đầu có năm dây, sau có bảy dây.
Dao cầm có bốn điều kỵ là: rét lớn, nắng lớn, gió lớn và tuyết lớn; và bảy điều không nên là: không đàn ở đám tang, không đàn lúc lòng rối loạn, không đàn lúc lòng không thanh bạch, không đàn lúc bận rộn nhiều việc, không đàn lúc y trang không chỉnh tề, không đàn lúc không có trầm hương và không đàn lúc không có bạn tri âm.
Không đàn lúc không có tri âm…
Bá Nha nghe nói, biết tiều phu là bậc kỳ tài, đem lòng kính thương:
– Hiền hữu quả là người tinh thông nhạc lý. Xưa kia, Khổng Tử đang gảy đàn, Nhan Hồi bước vào, nghe thanh âm sao mà u trầm, biết là trong tâm Khổng Tử đang dao động. Hỏi ra, mới hay là trong khi Khổng Tử đàn, thấy con mèo đang bắt chuột, nên tâm tư đã chùng tiếng tơ đồng. Trước kia, Nhan Hồi nghe tiếng đàn mà biết được lòng người thầy, còn ngày nay, nghe tiếng đàn Bá Nha này, hiền hữu có biết lòng ta đang tư lự gì không?
 Xin đại nhân cho nghe một vài khúc nhạc nữa.
Bá Nha thay dây đàn, gảy khúc Ý tại non cao.
Tiều phu ngẩng mặt mỉm cười:
– Tuyệt thay, ý chí cao vút. Ý tại non cao.
Bá Nha giật mình ngưng đàn. Một lúc sau gảy thêm khúc Ý tại lưu thủy.
Tiều phu khua tay xuống dòng nước:
– Trời nước bao la. Ý tại lưu thủy.
Bá Nha thất kinh, nhìn người tiều phu không ngớt mắt, sao lại có người cảm thấu được tiếng đàn của mình như vậỵ Ông sai người hầu dẹp trà, bày tiệc rượu. Xong, ông đứng lên trước mặt người tiều phu, kính cẩn hỏi:
 Dám hỏi tiên sinh quý danh và quê quán. Tiều phu vội đứng lên, chắp tay thi lễ:
– Tiện dân họ Chung, tên Tử Kỳ, người thôn Tập Hiền gần núi Mã Yên này. Còn đại nhân, chẳng hay cao danh quý tánh là gì, hiện đi trấn nhậm nơi đâu mà ghé thuyền lại đây vãng cảnh.
– Tại hạ họ Du tên Thụy, là Đại phu nuớc Tấn, nhân đi sứ nước Sở về, thấy cảnh Hàm Dương trăng thanh gió mát, nên ghé thuyền thưởng lãm. Tại hạ chỉ là một kẻ tài hèn đức bạc mà thôi, còn như tiên sinh đây học thức uyên bác cớ sao không xuất thân lập công danh, phò vua giúp nước, mà lại sống ẩn dật chốn núi non hẻo lánh này?
V
…Còn như tiên sinh đây học thức uyên bác cớ sao không xuất thân lập công danh, phò vua giúp nước, mà lại sống ẩn dật chốn núi non hẻo lánh này?
– Tôi còn cha mẹ già, không có anh em, phận làm con phải lo tròn chữ hiếu, dẫu cho công hầu khanh tướng cũng không thể đổi được một ngày báo hiếu của tại hạ.
Tử Kỳ hai mươi bảy tuổi, Bá Nha trân trọng nói:
– Tiện chức hơn tiên sinh những mười tuổi. Nếu tiên sinh không chê tôi đức mọn tài hèn thì xin kết làm anh em để khỏi phụ duyên tri âm.
Chung Tử Kỳ khiêm nhường đáp:
– Đại nhân là bậc công khanh nơi triều đình, tại hạ là kẻ áo vải chốn sơn lâm thì làm sao kết bạn với nhau được, xin đại nhân miễn cho.
 Giá trị con người đâu ở chỗ giàu sang phú quý, mà ở đức hạnh tài năng. Nay nếu tiện sinh chịu nhận làm anh em thì thật là vạn hạnh cho tiện chức.
Bá Nha đã có thành tâm, Tử Kỳ không từ chối nữa. Bá Nhà sai người hầu đốt lò hương mới, lập hương án trước thuyền, cùng Tử Kỳ lạy trời đất tám lạy, nhận nhau làm anh em khác họ, rồi hai bạn cùng đối ẩm chuyện trò với nhau rất chi là tương đắc.
Đến lúc ánh trăng nhạt nhòa, tiếng gà eo óc gọi ánh nắng mai, đôi bạn đành phải chia taỵ Bá Nha giọng run run, nhìn Tử Kỳ:
– Lòng huynh quá cảm mộ, chưa nỡ rời hiền đệ, hiền đệ có thể cùng huynh đi thêm một đoạn đường để thêm được một khúc chuyện trò cho thỏa mối tâm tình.
Chung Tử Kỳ cũng không giấu được xúc động:
– Theo lễ, tiểu đệ phải tiễn hiền huynh vài dặm đường mới phải, ngặt vì song thân của tiểu đệ đang trông ngóng ở nhà, xin hiền huynh thứ lỗi.
– Vậy thì hiền đệ về nhà xin với song đường qua nước Tấn thăm chơi, chắc là sẽ được nhận lời.
– “Phụ mẫu tồn, bất khả viễn du”, làm sao Tử Kỳ có thể rời cha mẹ để vui chơi cùng bạn được.
Cuối cùng, Bá Nha nắm tay Tử kỳ, giọng khẩn thiết:
– Sang năm, cũng vào giờ này, xin hẹn hiền đệ tại đây.
V
Đến lúc ánh trăng nhạt nhòa, tiếng gà eo óc gọi ánh nắng mai, đôi bạn đành phải chia taỵ….
Rồi lấy ra hai nén vàng, hai tay dâng cao lên trước mặt:
– Đây là món lễ vật mọn của ngu huynh làm quà cho bá phụ, bá mẫu, đã xem nhau là cốt nhục xin hiền đệ chớ từ chối.
Cảm tình tri ngộ, Tử Kỳ không từ chốị Lưu luyến chia tay, đôi bạn bịn rịn không thốt lên nỗi lời tạm biệt.
Thấm thoắt một năm qua, ngọn gió heo may từ phương Bắc về đem mùa thu đến. Bá Nha vào triều kiến vua Tấn xin được phép về Sở thăm quê nhà. Thuyền đến bến Hàm Dương, Bá Nha cho dừng lại dưới núi Mã Yên. Lòng bồn chồn trông ngóng. Vừng kim ô đã ngả bóng xuống lòng sông, khói sóng dâng lên nghi ngút, sao mãi vẫn không thấy bạn tri âm.
Bá Nha cho đồng tử đốt lò hương, rồi lấy Dao cầm đàn một khúc. Trong cơn gió nhẹ đầu thu, Bá Nha bỗng nghe tiếng đàn của mình sao mà ai oán, não nùng. Bá Nha thất kinh, ngừng tay đàn, tâm thần rối bời; cung thương bỗng nghe sầu thảm như thế này thì chắc là Chung Tử Kỳ gặp nạn lớn rồi.
Cả đêm, Bá Nha trăn trở, nhớ thương và âu lo cho bạn. Trời chưa sáng, Bá Nha đã khoác cây Dao cầm lên lưng, bỏ vào túi mười nén vàng ròng rồi cùng vài tên hầu tìm đến chân núi Mã Yên. Dọc đường gặp một ông lão, tay xách giỏ mây, tay cầm gậy trúc. Bá Nha lễ phép thưa:
– Xin lão trượng chỉ đường đi đến Tập Hiền thôn.
– Có Tập Hiền thôn thượng, Tập Hiền thôn hạ. Tiên sinh cần đến thôn nào ?
 Thưa lão trượng, người Tử Kỳ họ Chung ở thôn nào?
Vừa nghe nhắc đến tên Chung Tử Kỳ, lão ông sa sầm nét mặt, đôi mắt trũng sâu chảy dài hai hàng lệ. Lão ông sụt sùi, giọng ngắt đoạn:
– Chung Tử Kỳ là con lão. Năm ngoái cũng vào ngày này, nó đi củi về, gặp một vị quan nước Tấn tên là Bá Nha và kết nghĩa huynh đệ vì chỗ đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu. Lúc chia tay, vị quan có tặng cho vợ chồng lão hai nén vàng. Ở nơi núi non heo hút thế này, vợ chồng lão chưa cần đến số vàng đó, nên con lão đã dùng đổi lấy sách, đọc bất kể ngày đêm, giờ giấc , ngoài việc đốn củi mưu sinh. Có thể vì quá lao nhọc, con lão đã lâm bệnh mà qua đời…
Chưa kịp nghe hết lời, Bá Nha đã bật òa khóc, ôm chầm lấy ông lão, hậu sinh này chính là người bạn kết giao của Chung Tử Kỳ đây. Ông lão thảng thốt, trời ơi!
V
Bá Nha cho đồng tử đốt lò hương, rồi lấy Dao cầm đàn một khúc. Trong cơn gió nhẹ đầu thu, Bá Nha bỗng nghe tiếng đàn của mình sao mà ai oán, não nùng…
– Mang ơn đại nhân không chê trách cảnh bần cùng, đã cùng con lão kết nghĩa tâm giao. Lúc lâm chung, con lão đã trối trăn lại: ” Sống không trọn đạo làm con, chết xin được chôn dưới chân núi Mã Yên để trọn đạo nghĩa với bạn, nằm bên triền dốc chờ đúng lời hẹn mùa thu này” Con đường mà đại nhân vừa đi quạ phía bên phải có nấm đất nhỏ là ngôi mộ của Tử Kỳ. Hôm nay đúng một trăm ngày mất, lão vừa đi viếng mộ con về thì gặp đại nhân.
Trước mộ Tử Kỳ, Bá Nha vừa lạy bạn xong, truyền đem đàn đến, ngồi trên tảng đá tấu khúc “Thiên thu trương hận“. Tiếng đàn đang réo rắt bỗng trầm hẳn xuống. Tiếng gió ngàn rít mạnh, bầu trời trở màu tối sẩm và tiếng tiếng chim từ xa vọng về nghe u uất não nùng. Bá Nha ngưng đàn. Gió ngừng rít, trời trong sáng trở lại, chim ai oán lặng tiếng. Bá Nha nhìn Chung lão thưa:
– Tử Kỳ đã về đây chứng giám cho lòng thành của tiểu sinh. Cháu vừa đàn khúc đoản ca để viếng người tri âm tài hoa mệnh yểu, và xin đọc thành thơ đoản ca này:
Ức tính khi niên xuân
Giang thượng tằng hội quân
Kim nhật trùng lai phỏng
Bất kiến tri ân nhân
Đản kiến nhất phân thổ
An nhiên thương ngã tâm
Bất giác lệ phân phân
Lai hoan khứ hà khổ
Giang ban khởi sầu vân.
Tử Kỳ, Tử kỳ hề !
Nhĩ, ngã thiên kim nghĩa
Lịch tận thiên nhai vô túc ngữ
Thử khúc chung hề bất phụ đàn
Tam xích Dao cầm vị quân tử
Dịch thơ:
Từ nhớ đến muà thu năm trước
Bến trường giang gặp bạn cố nhân
Năm nay lại đến Giang Tân
Dòng sông lạnh ngắt cố nhân đâu rồi
Buồn chỉ thấy nấm mồ bên núi
Cõi ngàn năm chia cắt đau lòng
Ôi thương tâm, ôi thương tâm
Sụt sùi lai láng bao hàng lệ rơi
Mây sầu thấp thoáng chân trời
Đêm vui đổi lấy một đời khổ đaụ
Tử Kỳ ơi, Tử Kỳ ơi !
Ngàn vàng khôn chuộc được bầu tâm can
Thôi từ nay, thôi phím đàn
Ngàn thu thôi hết mơ màng cố nhân…

Lời thơ vừa dứt, Bá Nha nâng Dao cầm lên cao, đập mạnh xuống tảng đá. Dao cầm vỡ tung từng mãnh, trụ ngọc, phím đồng rơi lả tả. Lão ông hoảng kinh, sao đại nhân lại đập vỡ đàn quí. Bá Nha đáp lời bằng bài thơ tứ tuyệt:

Thốt đoái Dao cầm phượng vĩ hàn
Tử Kỳ bất tại, hướng thùy đàn ?
Xuân phong mãn diện giai bằng hữu
Dục mịch tri âm, nan thượng nan
Dịch thơ:
Dao cầm đập nát đau lòng phượng
Đã vắng Tử Kỳ đàn với ai
Gió xuân bốn phía bao bè bạn
Khó thay tìm được bạn tri âm

Bốn câu thơ là bài văn tế cho bạn. Bá Nha quay lại phía lão ông, sụp quỳ xuống:
– Bá Kỳ Tử Nha đã y lời hẹn đến đây rồi. Nay tiểu sinh có đem theo ít nén vàng, xin thành tâm dâng lên bá phụ cùng bá mẫu để cung dưỡng tuổi già và tạo mươi mẫu ruộng làm tự cho Tử Kỳ. Bốn năm nữa hạ quan sẽ dâng biểu từ quan, về đây chung sống với bá phụ bá mẫu, với người bạn tri âm.
Chung lão không từ chối Bá Nha lạy Chung lão, lạy tạ từ bạn rồi quay xuống cho thuyền nhổ sào, trở về nước Tấn.
Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi nhưng những phút giây quý giá của cuộc gặp gỡ đó đã được lưu lại ngàn năm. Tình bạn của họ đã được khắc họa trong một bản nhạc kinh điển nhất của nhạc cổ Trung Hoa – Cao Sơn Lưu Thủy- bản nhạc mà Bá Nha đã chơi vào ngày gặp Tử Kỳ, được lưu truyền và được hậu nhân những người mến mộ hoàn thiện như bản nhạc đang có hiện nay.
Trong dòng đời như cát bụi, tìm đâu được người tri kỷ?
Câu chuyện của họ đã đi vào lịch sử văn hóa, ảnh hưởng sâu sắc đến ý thức hệ của xã hội trong những năm dài của lịch sử, đã đi vào lòng người biết bao thế hệ sau này.
Vẻ đẹp vĩnh hằng của kiệt tác Cao Sơn Lưu Thủy
Mời các bạn giữ một tâm hồn tĩnh lặng để lắng nghe những tiếng lòng đồng điệu tri âm trong kiệt tác Cao Sơn Lưu Thủy.
Lắng nghe khúc nhạc, nếu thật sự không nhập tâm và tinh tế thì chúng ta không thể thấy hết cái hay cái đẹp của nó. Khúc nhạc bắt đầu bằng những thanh âm nhẹ nhàng và chậm rãi. Tiếng đàn đưa ta đến một không gian cao, rộng và thoáng đãng và mơ màng.
Ta như thấy lại hình ảnh Bá Nha năm nào đang đưa người theo điệu nhạc, đôi mắt nhắm lại và mơ về một nơi xa nào đó. Chỉ có đôi tay người nghệ sĩ lướt nhẹ trên phím đàn khi trầm khi bổng, dặt dìu, êm ái. Xung quanh là con sông chảy hiền hòa ôm vào lòng nó những dãy núi mù sương… Có lẽ đây là không gian mà ta gọi là “Cao sơn”.
Ta như thấy lại hình ảnh Bá Nha năm nào đang đưa người theo điệu nhạc, đôi mắt nhắm lại và mơ về một nơi xa nào đó. Chỉ có đôi tay người nghệ sĩ lướt nhẹ trên phím đàn khi trầm khi bổng, dặt dìu, êm ái. Xung quanh là con sông chảy hiền hòa ôm vào lòng nó những dãy núi mù sương…
Rồi bỗng nhiên, nhịp đàn nhanh dần, réo rắt những dịp dồn dập nhau. Tưởng chừng như cả trái tim người nghệ sĩ cũng rung lên với nhịp thở gấp gáp. Ta lại như thấy mình giữa một khung cảnh sơn thủy hữu tình, một ngọn núi xa xa, một dòng thác chảy mạnh mẽ. Dòng nước cuộn sóng tung bọt trắng xóa.
Con nước chảy từ trên cao hòa mình vào dòng nước lớn. Khung cảnh ấy có thể hình dung là “lưu thủy”. Kết lại bản nhạc vẫn là những điệu âm réo rắt rồi nhỏ dần nhỏ dần như dòng chảy đang dần về một nơi xa lắm.
Bản nhạc không chỉ đẹp ở giai điệu mà còn đẹp như một bức tranh hữu tình. Đôi khi giữa dòng đời hối hả, dành ra một khoảng lặng để lắng nghe “Cao sơn lưu thủy“, ta lại thấy tiếng đàn như rót vào tim những thanh âm trong trẻo nhất.
Một chút gì đó hoàn toàn thanh khiết không vướng bụi trần. Đó là tinh hoa của trời đất, của tình người tri cố, của những tâm hồn cô độc tìm thấy nhau giữa cuộc đời nhiều oan trái. Để rồi mỗi sáng thức dậy sẽ lại thấy lòng mình thanh thản và nhẹ tênh. Và lại thấy như có tiếng đàn vẫn réo rắt, du dương ngay trong chính tâm hồn mình…
Giphy

L’Aventura

C’est la musique
Qui nous fait vivre tous les deux
Et l’on est libre de partir demain où tu veux
C’est ça que j’aime, chanter partout avec toi
Le jour se lève, on prend l”avion et l”on s”en va
L’aventura
C’est la vie que je mène avec toi
L’aventura
C’est dormir chaque nuit dans tes bras
L’aventura
C’est tes mains qui se posent sur moi
Et chaque jour que Dieu fait mon amour avec toi
C’est l’aventura
Quand tu m’embrasses tout est nouveau sous le soleil
Les jours qui passent ne sont jamais, jamais pareils
Prends ta guitare, de quoi d”autre avons-nous besoin ?
Que notre histoire ne tienne plus qu”en un refrain
L’aventura
C’est dormir chaque nuit dans tes bras
L’aventura
C’est tes mains qui se posent sur moi
Et chaque jour que Dieu fait mon amour avec toi
C’est l’aventura
Dịch ý
Đó là âm nhạc
Điều sẽ cho chúng ta được cùng sống
Và được tự do đi tới nơi nào mà anh muốn
Đó là điều anh thích,
hát bên em mọi lúc, mọi nơi
Ngày lên
mình lấy máy bay và lên đường
Một chuyến viễn du vào đời
anh muốn chung đôi
Đó là giấc ngủ mỗi đêm
trong vòng tay em mềm mại
Đó là bàn tay người đặt nhẹ lên anh
Và mỗi ngày Thượng Đế ban tặng
cho anh tình yêu là em đó
Khi em hôn anh,
tất cả trở nên mới mẻ dưới ánh mặt trời
Mỗi ngày đi qua không bao giờ là quá vắng
Chúng ta đâu có cần gì
ngoài tiếng đàn chùng chung phím
Câu chuyện tình của đôi ta sẽ là bất tận đoạn dòng .

Saturday, January 4, 2020

Don’t know much & tản văn

Quanh năm ngày tháng mỗi chúng ta đều đã phải loay hoay với làm, ăn, sinh, sống. Tết nhất, ta tự thưởng cho mình phiêu diêu nghĩ ngợi xa xăm đôi chút.
Con người đôi khi ngượng ngùng nếu bảo tổ tiên của mình, oai danh thiêng liêng là thế, vốn chỉ là một loài họ hàng của loài khỉ đột, xa nữa thì là họ hàng xa của lợn, chó, gà, vịt, rắn, rết, vi trùng, vi khuẩn, cát bụi... Nhưng đơn giản thôi, ta và con chó nhìn các động tác của nhau, không cần nói năng mà ta đã hiểu nó, nó đã hiểu ta lắm rồi, giống nhau lắm lắm dẫu như ta thiếu kém đi cái đuôi so với bạn chó. Tới đây y học hiện đại cũng có thể dùng bộ phận của lợn ghép cho cơ thể con người, và ta vẫn sẽ yêu đương thiết tha người tình của mình với cả trái tim của mình được mượn của lợn ở trong ta. Ta đâu có từ thiên đàng rớt xuống.
Điều khác biệt thực sự, là tư duy con người phát triển dần lên cho đến những hiểu biết “siêu hình” không bị giới hạn, tự vượt ra khỏi những “chân lý vĩnh cửu”. Con mèo nhìn chiếc lá bay mà vờn đuổi theo rồi nhảy phắt lên tóm bắt khéo léo lấy nó, không kém gì thủ thành đội tuyển bóng đá thế giới. Con người theo đuổi được giấc nghĩ xa hơn, “siêu hình”, rằng cái lá bay được, vậy thì một toà nhà cũng có thể bay được, nếu như toà nhà ấy có trọng lượng riêng đủ nhẹ, có sải cánh để được không khí nâng lên, có động cơ để luôn luôn có lực đẩy, có bộ phận điều khiển để giữ được thăng bằng... Và con người hý hoáy dần dà chế tạo ra được toà nhà đó, có tên gọi “tàu bay”. Chuyển được hiểu biết siêu hình thành ra hiểu biết chính xác, điều đó tạo nên năng lực khoa học. Chuyển được năng lực khoa học thành ra hình hài vật chất, điều đó tạo nên năng lực công nghệ. Chuyển được năng lực công nghệ thành ra năng lực tư duy hiểu biết, năng lực tự học sâu thêm, đó là năng lực siêu khoa học-công nghệ, là trí tuệ nhân tạo, điều đó khép “kín-mở” được một vòng xoáy “hiểu biết-công nghệ-[siêu] hiểu biết...”.
Trong lịch sử đời sống của con người, hiểu biết-công nghệ đến đâu thì các phóng tưởng dựng đời đến đó. Thông thường thì con người hay và thích tuyệt đối hoá cái trình độ hiểu biết-công nghệ-phóng tưởng của thời đại của mình. Phóng tưởng xã hội thời săn bắt hái lượm là biết đẻ trăm trứng. Phóng tưởng thời cày cuốc cùng trâu bò là vua Nghiêu vua Thuấn Trung Hoa. Phóng tưởng thời đầu máy hơi nước là thế giới vô sản đại đồng tuyệt đối...
Sự lên gân một cách tuyệt đối nào cũng là một phóng tưởng quá đi của một nền hiểu biết-công nghệ tạm thời.
Nền hiểu biết-công nghệ tạm thời của bữa nay đang đi đến phần mở đầu của một chương hồi đặc biệt: tự động hóa-trí tuệ nhân tạo, robots-AI.
Chưa phải ngay lập tức nhưng cũng sẽ rất nhanh chóng, toàn bộ nền sản xuất quản trị sẽ bị-được tự động hoá rất lớn lao, dưới sự dẫn dắt cũng rất lớn lao của trí tuệ nhân tạo. Trừ một bộ phận những người có năng lực rất đáp ứng và cần thiết cho sự “cộng tác hữu cơ-vô cơ” với nền tự động hóa-trí tuệ nhân tạo khổng lồ, có thể rồi đây đại đa số con người còn lại sẽ không còn tham gia vào nền “sản xuất-phân phối” trực tiếp nữa. Máy in 3D sản xuất tự động nhà cửa hàng hóa, ôtô tàu điện tàu bay tự lái, nền hành chính điện tử tự động… (có cần liệt kê tất tần tật hay không?). Hay tưởng chừng đơn giản nhất như chuyện chỉ đường, nếu như mỗi người xưa kia đều tham gia trực tiếp vào “nền bách khoa chỉ đường bằng mồm”, “đường ở mồm”, thì ngày nay chỉ có một số siêu ít người tham gia vào công nghệ định vị dẫn đường tự động GPS và toàn thể loài người cứ theo đó mà đi khắp thế gian.
Ddf1dcb24feff50b43a4a2f9512b7067

Con người trong tương lai gần đó sẽ phải tổ chức lại đời sống như thế nào để tự gán được ý nghĩa cho sự tồn tại của mình, mà không tự nổi loạn, mà sống yên bình được với nhau, mà cảm giác được hạnh phúc?
Khi nghèo khổ cùng cực, người ta thường nghĩ rằng một khi “đủ ăn, đủ mặc, và không phải làm gì” thì người ta đã ở trên thiên đường, mọi thứ đã tuyệt vời, chả còn gì phải lo. Nếu rồi đây các robot giúp con người hầu hết mọi việc, đến cả giúp đỡ tình dục nữa, thì chả còn gì mà phải bàn?
Thế nhưng mấy ngày Tết của xứ ta cũng đã là tiêu bản mini của cuộc đời “đủ ăn, đủ mặc, và không phải làm gì” rồi đó. Và thống kê cho thấy những vụ đánh nhau đâm chém nhau trong những ngày này nhiều khi còn mạnh mẽ kinh hoàng hơn cả ngày thường, và đôi khi cả hai họ còn xông ra đánh lẫn nhau giáp lá cà giữa làng vào nửa chừng bữa cỗ!
Trí khôn Việt cũng đã từng chứng kiến và mách bảo “ăn không ngồi rồi, người ta thành ra làm lắm điều đê tiện”.
Con người là sinh vật rắc rối. Tử tế và tàn độc vẫn luôn luôn sống mòn trong các bộ gene của họ.
Xem sách xưa, thường khi xã hội được mùa no đủ mấy vụ liền, là y như rằng các vua chúa quan lại liền hội họp tìm cách động binh gây chiến tranh để mong mở rộng lãnh thổ, cai trị được thêm người, kiếm chác thêm của cải - mà rồi người đẹp cũng được coi như của cải để mà chiến tranh, “một đền Đồng Tước, khóa xuân nhị Kiều”. Tôn giáo và “đạo đức” lại còn cổ vũ cho tinh thần đó như là đức của người quân tử, thà mình rồi sẽ bị “da ngựa bọc thây” vẫn còn hơn là chịu “chết già xó cửa”, đặng được lưu danh trong sách sử - sách sử xưa thì thường chỉ say mê chép chuyện tranh giành chém giết lật đổ cướp ngôi.
Các cuộc thánh chiến giữa các tôn giáo trong lịch sử có những mức độ giết chóc khủng bố kinh khiếp, cũng chỉ loanh quanh vì ước mong thống trị được ý nghĩ trong những cái đầu người khác.
Các bước tiến hiểu biết-công nghệ xưa thường chưa đủ mạnh mẽ để thôn tính hầu hết các công việc của con người, nó chỉ đẩy cho con người rảnh tay làm những việc khác có ích hơn hoặc nhàn nhã hơn. Cái xe cút kít giúp người ta đẩy lúa thay vì phải gánh lúa oằn oại trên đôi vai.
Từ thực tế này, con người thường đồng nhất nhầm lẫn “mô hình kinh tế” với “mô hình đời sống xã hội”. Ở trình độ phát triển thấp và tiến hoá chậm, điều đồng nhất nhầm lẫn này cũng dễ hiểu.
Khi đời sống năng động thật mạnh mẽ lên, đơn cử như với “mô hình kinh tế tư bản-thị trường” cũng đã phân tách sâu sắc ra nhưng “mô hình xã hội”, những mô hình tổ chức đời sống xã hội rất khác nhau, có thể là những mô hình mà dân chủ-quyền làm người được đẩy lên, mà cũng có thể là những mô hình mà tổ chức đời sống chuyên quyền được gò đúc. Thuật ngữ “mô hình xã hội tư bản” là một thuật ngữ quán tính đầy mơ hồ, vô vị, nói leo quen mồm ngay ở bên trong nhiều nhà viết ở Âu Mỹ, khi tự nó không thể nào phân thân để phản ánh tất cả những xu hướng khác biệt sâu sắc ấy.
Con người chưa bao giờ phải phóng tưởng đến việc tổ chức một đời sống trong đó con người không còn bị bó chặt vào một “ách công việc” chặt chẽ, như là cái khung cày được tròng đeo vào cổ con trâu. Với những cuộc cách mạng hiểu biết-công nghệ Robots-AI vô cùng mạnh mẽ tới đây, các con trâu này sẽ làm gì? Các con người sẽ tổ chức lại đời sống của mình ra sao?
Đây là một lời gợi mở cho một sự chuẩn bị lớn lao cho một đời sống xã hội tới đây.
Cho một xã hội tự quản, mở mang.
Cho một xã hội mà mỗi cá nhân phải có được một chỗ đứng được tôn trọng và được chăm sóc.
Cho một xã hội mà đồng lương đại trà phải được dự kiến, như đã bắt đầu rục rịch ở một số nơi trên thế giới. Thực tế thì những trợ cấp bảo hiểm hưu trí, bệnh tật, thất nghiệp, chỗ ở, giao thông, khuyến học hiện thời đã được thực thi ở nhiều nơi, chúng đã là một dạng đồng lương đại trà mini.
Cho một xã hội học tập suốt đời.
Cho một xã hội luyện rèn sức khoẻ.
Cho một xã hội vui chơi giải trí.
Cho một xã hội biểu diễn-hành động.
Cho một xã hội an toàn.
Cho một xã hội dân chủ tự do.
Cho mỗi con người một chỗ đứng trong đời.
03e632987ccbe091090c4a3cfdb6335f

Don’t know much 

Linda Ronstadt

Look at this face
I know the years are showing
Look at this life
I still don’t know where it’s going
I don’t know much
But I know I love you
And that may be all I need to know
Look at these eyes
They’ve never seen what mattered
Look at these dreams
So beat and so battered
I don’t know much
But I know I love you
That may be all I need to know
So many questions still left unanswered
So much I’ve never broken through
And when I feel you near me
Sometimes I see so clearly
The only truth I’ve ever known is me and you
Look at this man
So blessed with inspiration
Look at this soul
Still searching for salvation
I don’t know much
But I know I love you
And that may be all I need to know
I don’t know much
But I know I love you
That may be all I need to know
I don’t know much
But I know I love you
That may be all there is to know
Dịch ý
Nhìn vào gương mặt này
Anh cảm thấy vết thời gian đang hằn sâu
Nhìn vào cuộc đời này
Anh vẫn không biết nó bắt đầu từ  đâu
Anh không biết nhiều
Nhưng anh biết rằng anh yêu em
Và đó là tất cả những gì anh cần biết
Nhìn vào những ánh mắt này
Chúng dừơng như  vẫn ko hiểu điều gì đã xảy ra
Nhìn vào những giấc mơ
Chúng đã tan tành
Anh không biết nhiều
Nhưng anh biết rằng anh yêu em
Và đó là tất cả  những gì anh cần biết
Nhiều câu hỏi vẫn chưa có lời đáp
Có nhiều thứ  anh không thể nào phá vỡ
Khi anh cảm nhận rằng em đang ở bên anh
Sự thật duy nhất mà em cảm nhận rõ
Đó là anh và em
Nhìn vào ngừoi đàn ông này
Với những nguồn cảm hứng thiêng liêng
Nhìn vào linh hồn ấy
Vẫn đang tìm kiếm sự  giải thóat
Anh không biết nhiều
Nhưng anh biết rằng anh yêu em
Và đó là tất cả những gì anh cần biết
Anh không biết nhiều
Nhưng anh biết rằng anh yêu em
Và đó là tất cả những gì phải biết.

Ngày Sinh Nhật

  Lâu rồi không viết văn. Ẩn cư nhập thất trên núi để tìm …để trải nghiệm thực tại mới mẻ. Ngày sinh nhật với món quà là sách 108 lời tự tại...