Nhàn
T/G Nguyễn Bỉnh Khiêm
Một mai , một cuốc , một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chốn lao xao
Thu ăn măng trúc, đông ăn giá
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao
Rượu, đến gốc cây, ta sẽ uống
Nhìn xem phú quý, tựa chiêm bao.
Bài thơ này có liên quan gì đến phố rùm đâu nhỉ, thấy bài thơ của tác giả là một lão nông nhàn vui thú với cảnh miền quê dân dã yên bình đây cơ.
Nguyễn Bỉnh Khiêm thể hiện một lối sống “vô vi”: “Thơ thẩn dầu ai vui thú nào”.
Từ ngữ vô vi này khiến tôi nhớ tới một cuộc tranh cãi giữa một smod và member ở cái phố rùm Bangaivn mà tôi đã kể rất nhiều trong bài Câu chuyện ở phố rùm. Nhân vật smod trong cuộc tranh cãi này chính là tên hề KC một kẻ có triết lý sì cùn nhất BGVN. Lần đó hắn có cãi nhau với một mem có nick name là vovi nhưng hắn lại nghĩ mem đó là vô vị và hắn đã bị mem đó chỉnh lại " Tôi là vô vi chứ không phải vô vị "
Cái kẻ nghe có vẻ triết lý kia nhưng không rành rõ triết lý lại cứ làm ra vẻ triết lý nên tôi mới gọi là triết lý sì cùn. Tôi chắc một điều bạn mem lấy tên vô vi này phải thông hiểu hai chữ vô vi lắm đấy.
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chốn lao xao
Thưa cụ NBK, con là hàng hậu học sau cụ năm , sáu thể kỷ bởi vậy con đâu dám lạm bàn cái dại hay cái khôn của cụ. Cụ biết không, mấy đứa bạn con ( hồi còn con nít ) mỗi lần tụi con chửi nhau , con chửi tụi nó mày ngu quá à thì chúng nó nói lại với con như sau :
Mày khôn giữ hén - mày khôn liền ...à
Con muốn tụi nó giải thích hai chữ "khôn liền" nhưng hỏi thì sợ quê cái mặt mẹt nên thôi.
Nhờ có quyển sách này con mới biết bài thơ của cụ rất rất hay
đường về núi cũ chùa xưa ( con cũng không biết tại sao tiêu đề của quyển sách họ lại viết chữ thường mà không phải là in hoa )
No comments:
Post a Comment