Tôi vốn dĩ không phải fan hâm mộ truyện của tác giả Nguyễn Nhật Ánh dù ngày xưa có đọc phần đầu truyện Thằng Quỷ Nhỏ trên báo mực tím câu chuyện đang ở chi tiết thằng quỷ nhỏ sắp lộ diện thì hết báo chờ số tiếp theo , vậy mà cũng chẳng tìm truyện đọc tiếp .Cô gái đến từ hôm qua cũng thế vì vậy ngồi viết những dòng này không biết bài hát của tác giả Trần Lê Quỳnh có liên hệ gì đến câu chuyện của ông Ánh không chỉ là chút tò mò chứ cũng chẳng cần biết có liên hệ hay không .
Chỉ biết cô gái đến từ hôm qua có một cái gì đó mang cái nét đậm đà của ngày hôm qua
bài hát không thuộc thể loại nhạc xưa nhưng lại mang một chất hương xưa pha lẫn nét nhẹ nhàng còn xót lại của thể loại nhạc những năm cuối 80 đầu 90.
Và rồi ta hứa sẽ quay trở lại,
và một ngày mai như hai người bạn
Một ngày đã quên tất cả lại nhớ về nhau
cùng năm tháng còn ấu thơ
Bước vào phòng làm việc ngập tràn máy tính và những con số trên bảng tính mỗi ngày với biết bao biến động từ những con số đó . Những con người dán mắt vào những con số khô khan trên bảng , lại có cả những người mải lo tính cho ngày hôm nay cho doanh thu của công ty cho cuộc sống gia đình cho miếng cơm manh áo cho ước vọng xa xôi , hoặc vẫn có kẻ tán gẫu chát chít vui vẻ nhưng dường như họ đã không còn hồn nhiên nữa . Tôi tìm trong những người ấy hình ảnh “em” của tôi ngày xưa , một người đeo mắt kính dáng nhỏ nhắn , thư sinh người viết cảm nhận âm nhạc với cảm xúc phiêu bồng về những cơn mưa ( em rất thích mưa ) về ngàn lẻ một điều cảm nhận hàng ngày tôi đã từng say mê.
Và ngày hôm nay anh như đứa trẻ
của ngày hôm qua xa xôi tìm về
Lời thề tựa như ánh lửa sưởi ấm lòng anh
như chính em, cô gái đến từ hôm qua
Cơn mưa rồi cũng tan biến … em rất hay dùng ba chấm trong các bài hát bất chợt và phiêu bồng của em và em cũng bất chợt rồi phiêu bồng trong tôi … em cũng tan trong làn nước mưa mát dịu chỉ kịp để lại những bong bóng nổi bềnh bồng trước khi tan vỡ trong tôi .
Dường như là vẫn thế em không trở lại
và mãi là như thế anh không trẻ lại
Dòng thời gian trôi như ánh sao
băng trong khoảng khắc của chúng ta
Nhiều năm xa hạnh phúc anh muốn bên em
Cuộc đời này dù ngắn, nỗi nhớ quá dài
Và cũng đã đủ lớn để mong bé lại
như ngày hôm qua.
Dường như là vẫn thế em không trở lại và mãi là như thế anh không trẻ lại …cô gái tóc vàng giống em vẫn ngồi bên chiếc bàn máy tính gõ cọc cạch những con số .
No comments:
Post a Comment