Lời con dâng Phật
Nam mô bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Cứ mỗi năm vào tháng tư âm lịch,chúng ta những người con Phật ở khắp mọi nơi trên hành tinh này lại hân hoan đón mừng ngày đản sanh của thái tử siddhartha (Tất đạt đa),người sau này giác ngộ trở thành đức phật Thích Ca Mâu Ni.
Đức Phật Thích Ca Mâu Ni hay còn được gọi là đức Thế Tôn đoá hoa sen của nhân loại,người ra đời trong thế giới này để ban vui cứu khổ cho nhân loại.Ngài đã giác ngộ chân lý năm ngài ba mươi lăm tuổi.Cuộc đời của ngài là một bài học sâu sắc và thiết thực cho những ai kính mến ngài xem ngài như một vị thầy, một người cha che chở cho những đứa con.
Ngày xưa lúc con còn nhỏ, con rất mê truyện cổ tích.Mẹ con thường kể cho con nghe những câu chuyện cổ và mua cho con những quyển truyện cổ tích của Việt Nam và thế giới.Những câu chuyện như Tấm Cám, nàng tiên gạo…vv luôn đem đến cho con hứng thú.Trong những câu chuyện đó, mỗi khi có ai đó gặp khó khăn hay ai đó bị ức hiếp thì lúc đó Bụt lại hiện ra giúp đỡ.Ông Bụt hiền từ có mái tóc và bộ râu dài bạc phơ ấy sau này con mới biết đó là ông Phật chứ không phải ông Tiên như trong suy nghĩ của nhiều người.Trong các câu chuyện có ông Bụt hiện ra đó có truyện, con không chắc chắn trí nhớ con còn tốt không vì con đã đánh mất quyển truyện ấy lúc con đọc xong. Truyện đại khái như thế này: Có một người nông dân nghèo khổ, năm ấy mất mùa đói kém bác lâm vào cảnh túng quẫn, bác ra ngoài đồng và ngồi khóc than thân trách phận cho hoàn cảnh của bác thì ngay lúc đó Phật hiện ra (truyện không dùng từ Bụt mà dùng từ Phật).Phật dắt bác nông dân đi tìm kho báu.Phật dắt bác đến những vùng đất khô, cằn cỗi rồi nói với bác đó là vàng.Bác nông dân ngơ ngác chẳng hiểu gì.Cuối cùng ngài dắt bác đến kho vàng thì ngài bảo đó là rắn độc rồi ngài biến mất.Người nông dân ấy vì tham lam và muốn hưởng thụ nên đã chọn lấy cái kho vàng.Cuộc sống giàu sang của bác nông dân không được bao lâu,kể từ lúc có vàng bác nông dân gặp toàn chuyện rắc rối, phiền phức, bị quan quân bắt bớ rồi tịch thu tài sản nghèo vẫn hoàn nghèo.Bác nhớ lời Phật năm nào những chỗ đất đá khô cằn đã trở thành cánh đồng lúa tươi tốt, người có ruộng lúa ấy giàu có , sung túc cả đời.Bác hiểu lời phật dạy thì đã muộn rồi.
Câu chuyện này con rất yêu thích mãi, con vẫn tin rằng , con vẫn mong chờ có ngày phật hiện ra bên con.Dù con biết truyện cổ tích mãi mãi vẫn chỉ là truyện cổ tích.Đến giờ đầu con đã hai thứ tóc rồi mà vẫn say mê ông Bụt.
Ông Bụt ngày hôm nay của con là cha con đó, cha mẹ con rất thương con nên thường ủng hộ con mỗi khi con tới chùa học phật.Con thường tụng kinh Phước Đức để cầu cho phật độ cho cha mẹ của con luôn.
Những năm con học tiểu học, lớp học của con trong khuôn viên một ngôi chùa.Chùa Pháp Hoa nằm trên kênh nhiêu lộc ngay dưới chân cầu Lê Văn Sĩ ở Sài Gòn.Ngôi chùa lúc ấy dù nằm cạnh con kênh hôi thúi nhưng con tin là ngôi chùa có phật, cũng như đoá sen nở giữa bùn lầy, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
Ở nhà con, mỗi buổi sáng có hai , ba sư thầy đi khất thực ngang qua nhà con, họ cầm một cái bình bát và bước đi thong dong, chậm rãi.Nhà sư mặc chiếc áo màu gạch nung để hở vai, khi bước đi họ gõ tiếng chuông và dừng lại trước mỗi nhà ít giây đồng hồ.Mẹ con cứ mỗi lần thấy nhà sư đi qua lại kêu con mang cho sư một nắm cơm , vài cái bánh ,vài trái chôm chôm hoặc trái cây gì đó.Mẹ con không theo đạo phật cũng không đến chùa nhưng mẹ con lại có lòng thương người và mẹ con cũng thường hay bố thí cho người nghèo khổ.Dù mẹ con không theo đạo phật nhưng chính mẹ con lại gieo hạt giống bồ đề, hạt giống phật trong lòng con.
Ngôi chùa Pháp Hoa bên cạnh dòng kênh thúi ngày xưa đã được xây dựng lại khang trang đẹp hơn xưa.Dòng kênh cũng thay đổi hơn trước.Như một đoá sen vươn lên từ đất bùn, mỗi độ tháng tư âm lịch tới mùa phật đản,mùa hạ,mùa hoa sen nở.Những người con phật lại đến chùa thả hoa đăng vào tối ngày mười bốn, những đoá sen lồng đèn lung linh trên mặt nước, rồi một đám rước kiệu phật từ ngôi chùa Kim Cương sẽ đi tới chân cầu.Hoa sen và phật quyện với nhau như trong câu kệ Hoa nở thấy phật ngộ vô sanh.Thật là một bức tranh tuyệt đẹp.
Phật ơi! Lại đến một mùa tháng tư nữa rồi, mùa hoa sen nở,lòng con lại nhớ nghĩ về ngài.Tháng tư năm nay buồn quá,thế giới đang trải qua những tháng ngày đau đớn trong cơn dịch bệnh đang tàn phá.Người đói khổ ở khắp mọi nơi,các chùa cũng như chư tăng, ni đang học theo hạnh nguyện của ngài làm các công việc thiện nguyện giúp đỡ người nghèo khó.Con chúc cho mọi người được an vui trong mùa lễ phật đản sanh này.Con cũng nghèo lắm nhưng con không muốn giống bác nông dân kia đâu, con xin ngài cho con trí tuệ, từ bi để con vui vẻ sống một cuộc đời hữu ích và đáng sống.
Nam mô bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
No comments:
Post a Comment