Tôi có một người ca sĩ mà tôi rất yêu thích và mến mộ từ thời tôi còn trẻ ở tuổi đôi mươi. Ngày ấy cho đến bây giờ tôi mãi chỉ yêu thích mỗi giọng ca của nàng và không một giọng ca nào khác ngoài nàng. Nàng ca hát không phải lúc nào cũng hay nhưng nàng có một giọng hát rất đặc biệt với tôi.
Tôi thích những bài hát mang đậm chất tâm sự buồn của nam nhân nhưng được trình bày hoặc thể hiện bởi một giọng nữ.Trong tiếng Việt tình yêu nam , nữ trong lời hát luôn được xác định rõ ràng đối với nam : Anh yêu em hoặc tôi yêu em , nàng. Ngược lại đối với nữ : Em yêu anh hoặc tôi yêu anh , chàng . Phần lớn các bản tình ca đều của các nam nhạc sĩ viết lời nên các bài hát ấy là lời tự tình, tỏ tình , lời yêu thương của đàn ông dành cho nữ nhân. Khi người ca sĩ nữ hát họ thường thay đổi đại từ nhân xưng trong bài hát để phù hợp với người nữ. Tuy vậy cũng có các nữ ca sĩ khi hát họ không thay đổi lời của bài hát và người nữ ca sĩ trong lòng tôi cũng thế.Đó là ca sĩ Ngọc Lan ( Lê Thị Thanh Lan )
Nhưng hôm nay tôi muốn nói một góc cạnh khác của nàng. Nàng từng tâm sự với nhà báo rằng vì nàng hát quá giống Thanh Lan nên người ta thường đưa bài của Thanh Lan cho nàng hát. Nàng hát nhạc Pháp chẳng thua kém gì ca sĩ Thanh Lan.
Và chúng ta lắng nghe Thanh Lan tâm sự sau khi dự đám tang của nàng:
No comments:
Post a Comment