Monday, September 24, 2018

Nhớ Em Mà Thôi

Nhớ Em Mà Thôi
Này người yêu,
Còn nhớ không tháng năm đã quen nhau?
Và người yêu,
Còn nhớ anh không ngày hôm nào?
Anh vẫn yêu người,
Và còn nhớ mãi khi ta yêu đời…
Cuộc đời vui, đôi ta rong chơi…
Người tình ơi,
Ngày tháng qua thấy em vẫn như xưa
Và giờ anh,
Tình vẫn không ngơi, vẫn yêu người
Vẫn đa tình,
Vẫn tỏa sắc như hoa trên cành
Em ơi, em ra sao trong đời em??
Đời em giống như là một giấc mơ
Nên anh không muốn kéo em là đà…
Và anh dứt đi để khỏi nát tan
Bức tranh tình yêu giữ nguyên thời gian…
Cuộc tình ơi, rồi trái tim em trao hết cho ai??
Người tình mới ( nghe đâu ) đẹp ngất ngây hơn anh nhiều
Và bây giờ niềm hạnh phúc trong tim em rồi
Anh yêu người, anh yêu em như xưa thôi…
Này người yêu, ngày tháng qua thấy em vẫn im lìm
Mà mình nhìn nhau,
Cớ sao như người xa lạ anh vẫn đa tình,
Vẫn tỏa sắc như hoa trên cành
Bên em, sao như muôn năm xa em?
Còn muốn nói thêm, thì em nói đi…
Nên anh không muốn, giữ em làm gì…
Vài phút nữa thôi, là ta chia phôi
Suốt trong đời anh, nhớ em mà thôi…

Anh không thể tìm ra được bài hát gốc ( tiếng Pháp ) của nó , thấy người ta víêt cái tựa tiếng pháp giống hệt như bài Mưa Trên Biển Vắng .
Bài hát nghe thơ mộng quá phải không em , nhạc của nó là loại nhạc nhẹ , bài này anh nghe trong một CD gồm 10 tình khúc nhạc Pháp bất tử do Ngọc Lan hát .
Thích quá đi ,  sau những ngày tháng yêu nhau , yêu em mãi không thôi và bức tranh tình yêu của chúng ta không phai màu , uhm …bức tranh tình yêu giữ nguyên thời gian .
Em hãy nghe NL hát câu cuối , một giọng lên , xuống thật nồng nàn và tha thiết  -> suốt trong đời anh/ em nhớ mãi mà thôi
Em còn nhớ những tháng năm đã quen nhau không em , anh nhớ nhiều lắm giây phút ấy , my dear  .
Nói về nỗi nhớ em , có một bài hát mà tôi cũng đầy ấn tượng đó là bài :  Chiều Trên Phá Tam Giang
Bài hát này thuộc dòng nhạc Tiền Chiến ( không phải là nhạc sến đâu ) là một dòng nhạc trữ tình lãng mạn
Tam Giang là tên của 3 con sông đã gắn liền với lịch sử: Sông Ô Lâu mở cửa vào rừng trên đầm phá. Sông Bồ và sông Hương phát nguồn từ ngã ba Sình rồi chảy vào dãi Trường Sơn với bóng dáng hùng vĩ của núi Ngọc Trạn, của hòn Chén, Bạch Mã, Hải Vân…3 con sông đó trước khi chảy ra biển Đông đổ vào phá Tam Giang tạo thành một vùng nước xoáy mà người ta liên tưởng tới nỗi nhớ của người yêu khi xa cách…
Nhạc của TTT và thơ của TTY
Chiều trên phá Tam Giang
anh chợt nhớ em
nhớ ôi niềm nhớ ôi niềm nhớ
đến bất tận
em ơi
em ơi
Giờ này cư xá sắp đóng cửa
người lao công quét dọn hành lang
giờ này thành phố chợt bùng lên
để rồi tắt nghỉ sớm
ôi Saigon Saigon giờ giới nghiêm
ôi Saigon Saigon dọc giới nghiêm
ôi em tôi Saigon không buổi tối
Giờ này có thể trời đang nắng
em rời thư viện đi rong chơi
hàng cây viền vòm trời len trôi
nghĩ đến ngày thi tương lai thúc hối
căn phòng nhỏ cao ốc vô danh
rồi nghĩ tới anh
rồi nghĩ tới anh
nghĩ tới anh
Giờ này có thể trời đang mưa
em đi dưới hàng cây sướt mướt
nhìn bong bóng nước chạy trên hè
như đóa hoa nở vội
giờ này anh vào quán nước quen
nơi chúng ta thường hẹn
rồi bập bềnh buông trí nhớ
trên từng đợt tiếng lao xao
Giờ này thành phố chợt bùng lên
em giòng lệ bất giác chảy tuôn
nghĩ đến một điều em không rõ
nghĩ đến một điều em sợ không dám nghĩ
đến một người đi giữa chiến tranh
lại nghĩ tới anh
lại nghĩ tới anh
nghĩ tới anh…
Đây là nguyên văn của bài thơ  Chiều Trên Phá Tam Giang
Chiều trên phá Tam Giang
Anh sực nhớ em
Nhớ bất tận.
Giờ này thương xá sắp đóng cửa.
Người lao công quét dọn hành lang.
Những tủ kính tối om.
Giờ này thành phố chợt bùng lên
Để rồi tắt nghỉ sớm.
(Sài Gòn nới rộng giờ giới nghiêm.
Sài Gòn không còn buổi tối nữa.)
Giờ này có thể trời đang nắng.
Em rời thư viện đi rong chơi
Dưới đôi vòm cây ủ yên tỉnh
Viền dòng trời ngọc thạch len trôi.
Nghĩ tới ngày thi tương lai thúc hối,
Căn phòng cao ốc vàng võ ánh đèn,
Quyển sách mở sâu đêm.
Nghĩ tới người mẹ đăm chiêu, đứa em quái quỉ.
Nghĩ tới đủ thứ chuyện tầm thường
Mà cô gái nào cũng nghĩ tới.
Rồi nghĩ tới anh, nghĩ tới anh
Một cách tự nhiên và khốn khổ.
Giờ này có thể trời đang mưa.
Em đi nép hàng hiên sướt mướt,
Nhìn bong bóng nước chạy trên hè
Như những đóa hoa nở gấp rút.
Rồi có thể em vào một quán nước quen
Nơi chúng ta thường hẹn gặp,
Buông tâm trí bập bềnh trên những đợt lao xao
Giữa những đám ghế bàn quạnh quẽ.
Nghĩ tới anh, nghĩ tới anh,
Cơn nghĩ tới không sao cầm giữ nỗi
Như dòng lệ nào bất giác rơi tuôn.
Nghĩ tới, nghĩ tới một điều hệ trọng vô cùng
Của chiến tranh mà em không biết rõ.
Nghĩ tới, nghĩ tới một điều hệ trọng vô cùng
Một điều em sợ phải nghĩ tới.
Giờ này thành phố chợt bùng lên.
Chiều trên phá Tam Giang
Anh sực nhớ em
Nhớ bất tận.
Anh yêu em, yêu nuối tuổi hai mươi
Rực chiếu bao nhiêu giấc mộng đua đòi
Như những mặt trời con thật dễ thương
Sẽ rơi rụng dọc đường lên dốc tuổi,
Mỗi sáng trưa chiều tối đêm khuya.
Anh yêu em, yêu nuối tuổi hai mươi,
Coi chuyện đó như lần đi tuyệt tích
Trong nước trời lãng đãng nghìn trùng,
Không nghe thấy cả tiếng mình độc thoại.
Anh yêu, yêu nuối tuổi hai mươi,
Thấy trong lòng đời nở thật lẻ loi
Một cành mai nhị độ.
Thấy tình yêu như vận hội tàn đời
Để xé mình khỏi ác mộng
Mà người đàn ông mê tưởng suốt thanh xuân.
Ôi tình yêu, bằng chứng huy hoàng của thất bại!
Nỗi nhớ em vào buổi chiều , khi chiều xuống và rồi bóng tối sẽ tới .
Nhớ em trong cái nỗi nhớ bất tận với bao nhiêu những nghi vấn có thể sảy ra ?

No comments:

GIÁ TRỊ TÂM LINH CỦA NGÀY RẰM THÁNG 10 - TẾT HẠ NGUYÊN

Theo phong tục tập quán xưa của người Việt, rằm tháng Mười hay còn gọi là Tết Hạ nguyên hàng năm được tổ chức trọng thể, vượt ra ngoài phạm ...