Nếu bạn là fan của phim bách hợp thì không thể không xem bộ phim này
Phim cổ trang của Trung Quốc . Nếu như các bộ phim cổ trang của TQ đa phần là nói tới cuộc chiến thâm cung bí sử của các cung tần mỹ nữ để tranh giành được nhà vua sủng ái thì phim này không đề cập đến chuyện ấy .
Chuyện phim là một câu chuyện tình cảm đau thương giữa hai người con gái . Yan Er có tình cảm đặc biệt với Miss Yun và cô đã sống chết hết mình cho tình cảm ấy . Cặp đôi diễn viên nữ chính phim này trông diễm tình quá , cảnh vật hay khung cảnh trong phim cũng vô cùng lãng mạn và thơ mộng . Tôi chấm điểm mười cho ba chi tiết sau đây : Đầu phim là cảnh hai nhân vật nữ chính Yan er và Miss tắm chung cùng nhau ( bị anh chàng Monan nhìn trộm ) hai người con gái trông “tình” quá nhất là cái đoạn cởi áo cho nhau , cái khung cửa trắng in bóng hai nàng ở bên ngoài là anh chàng Monan đang đứng thẫn thờ , gợi lên một điều gì đó …( để khán giả xem phim tự hiểu). Chi tiết thứ hai là cảnh Miss khóc lóc thảm thiết khi biết tin cha nàng bị sát hại , lúc ấy Yan Er nhìn vào trong phòng Miss với đôi mắt đẫm lệ cùng nỗi đau xé ruột hiện trên khuôn mặt nàng. Chi tiết thứ ba ở đoạn cuối phim là cảnh Miss ôm Yan Er trong lòng , Miss khóc thật nhiều dưới những bông tuyết rơi , khóc cho Miss cho Yan Er và cho đôi chúng ta .
Tình cảm giữa Miss và Yan Er không phải là tình chị em hay bạn bè bình thường , nó là tình yêu bách hợp hay tình yêu đồng giới . Ở Yan Er rất dễ nhận ra tình yêu này , từ đầu đến cuối nàng luôn bên cạnh Miss , nàng chết trong tay người yêu dấu của nàng .Nàng thay vì hỏi Miss có yêu nàng không , nàng lại hỏi Miss có ghét nàng không?
Mùa bóng đá lại tới , lại tới 1 kỳ world cup sôi động sắp sửa diễn ra .
Ta vẫn còn nhớ có một thời kỳ ta mê bóng đá cuồng nhiệt đó là kỳ world cup được tổ chức ở nước Ý năm 90 thế kỷ 20 , gần như thức mỗi đêm để xem bóng đá và rồi cái sự cuồng nhiệt đó giảm dần theo thời gian cùng tuổi tác . Bóng đá bây giờ đối với ta chẳng còn sức hút nữa , ta có những trò chơi mới , với những đam mê , với những thú vui mới khiến ta quên hết tất cả rằng ta đã từng có thời kỳ mua những tờ báo có hình các cầu thủ bóng đá rồi dán lên mảnh tường nứt nẻ trong nhà , lúc thợ sửa ngôi nhà họ đã phải dùng dao cạo hết các hình ảnh ấy đi.
World cup đó đã qua nhiều năm , các cầu thủ năm ấy cũng giải nghệ hết nhưng vẫn còn một cái gì đó còn sót lại đó là bài hát của mùa hè sôi động năm ấy ( mặc dù ta biết bài hát này rất lâu sau WC )
Un’estate Italiana 90 | Gianna Nannini
Un’Estate Italiana.
Forse non sarà una canzone
A cambiare le regole del gioco
Ma voglio viverla così quest’aventura
Senza frontiere con il cuore in gola
E il mondo è una giostra di colori
E il vento accarezza le bandiere
Arriva un brivido e ti trascina via
E scioglie in un abbraccio la follia
Notti magiche inseguendo un goal
Sotto il cielo di un’estate italiana
E negli occhi tuoi voglia di vincere
Un’estate un’avventura in più
Quel sogno che comincia da bambini
E che porta sempre più lontano
Non è una favola e dagli spogliatoi
Escono i ragazzi e siamo noi
Notti magiche inseguendo un goal
Sotto il cielo di un’estate italiana
E negli occhi tuoi voglia di vincere
Un’estate un’avventura in più
Notti magiche inseguendo un goal (inseguendo un goal)
Sotto il cielo di un’estate italiana
E negli occhi tuoi voglia di vincere
Un’estate un’avventura in più
Un’avventura, un’avventura in più
Un’avventura… goal!
Lời Việt
Un’estate Italiana 90 | Gianna Nannini
Mùa hè italia 90
có thể không là một bài ca
để đổi thay quy luật của cuộc chơi
nhưng tôi muốn sống trong cuộc phiêu lưu này
thiếu những con người bạo dạn với trái tim bóp nghẹt
thế giới này là một vòng quay màu sắc
và cơn gió mơn man những lá cờ
sự rộn ràng ùa đến và cuốn lấy bạn
tan ra trong cái ôm ấp mê đắm
những đêm huyền diệu là được theo đuổi bàn thắng
dưới bầu trời của mùa hè nước Ý
và trong mắt bạn khao khát vinh quang
một mùa hè, một cuộc phiêu lưu và hơn thế
giấc mơ đó bắt đầu từ thơ ấu
và càng mang lại nhiều hơn những khoảng cách
đó không là câu chuyện hay cơ hội biến đổi
bỏ quên những cậu trai và chúng tôi
những đêm huyền diệu là được theo đuổi bàn thắng
dưới bầu trời của mùa hè nước Ý
và trong mắt bạn khao khát vinh quang
một mùa hè, một cuộc phiêu lưu và hơn thế
những đêm huyền diệu là được theo đuổi bàn thắng
(theo đuổi mục đích)
dưới bầu trời của mùa hè nước Ý
và trong mắt bạn khao khát vinh quang
một mùa hè, một cuộc phiêu lưu và hơn thế
một cuộc phiêu lưu, cuộc phiêu lưu hơn thế
… một bàn thắng!
Đến world cup 98 diễn ra ở nước Pháp cũng có một bài hát cho mùa bóng đá sôi động đó , bài hát này với ta quen thuộc nhưng không hay bằng bài hát 90 , bài hát được phát thanh suốt cả mùa bóng và nó lọt vào top 3 chương trình bầu chọn của FM 99.9. Ta chỉ biết và nghe hai bài này thôi cho dù world cup đã hơn chục kỳ và mỗi kỳ đều có riêng một bài hát của kỳ đó.
Do you really want it?
Do you really want it?
Do you really want it?
Go, go, go, ale, ale, ale
Go, go, go, ale, ale, ale
Go, go, go, here we go, yeah
The cup of life, this is the one
Now is the time, don’t ever stop
Push it along, gotta be strong
Push it along, right to the top
Como Cain y Abel, es un partido cruel
Tienes que pelear, por una estrella
Consigue con honor, la copa del amor
Para sobrevivir y luchar por ella
Luchar por ella
(Yeah)
Do you really want it
(Yeah)
Here we go! Ale, ale, ale
Go, go, go! Ale, ale, ale
Arriba va! El mundo esta de pie
Go, Go, Go! Ale, ale, ale
La vida es, competicion
Hay que sonar, ser campeon
La copa es, la bendicion
La ganaras, go, go, go
And when you feel the heat
The world is at your feet
No one can hold you down
If you really want it
Just steal your destiny
Right from the hands of fate
Reach for the cup of life
‘Cause your name is on it
Do you really want it
(Yeah)
Do you really want it
(Yeah)
Tu y yo! Ale, ale, ale
Go, go,go! Ale, ale, ale
Tonight’s the night, we’re gonna celebrate
The cup of life, ale, ale, ale
The cup of life, this is the one
Now is the time, don’t ever stop
Push it along, gotta be strong
Push it along, right to the top
Como Cain y Abel, es un partido cruel
Tienes que pelear, por una estrella
Consigue con honor, la copa del amor
Para sobrevivir y luchar por ella
Luchar por ella
(Yeah)
Do you really want it
(Yeah)
Here we go! Ale, ale, ale
Go, go, go! Ale ale ale
Arriba va! El mundo esta de pie
Go, Go, Go! Ale, ale, ale
Un, dos, tres, ale, ale, ale Un, deux, trois, ale, ale, ale
Chiếc Cúp Cuộc Đời
Chiếc cúp của cuộc đời , đây chỉ có một bây giờ là lúc chẳng bao giờ ngừng đẩy tới trước mạnh vào đẩy nó lên thật cao những cảm xúc trong tâm hồn bạn sẽ vượt qua sự chế ngự không gì giữ bạn lại được , nếu như thật lòng bạn muốn nó tôi thấy nó trong mắt bạn bạn muốn chiếc cúp của cuộc đời ngày ấy bây giờ là đây phải đi và đoạt chúng bạn thực lòng muốn nó không ? ” muốn ” nào chúng ta đi nhanh lên đi đi đi nhanh lên , nhanh lên , nhanh lên đêm nay là đêm chúng ta ca ngợi chiếc cúp cuộc đời hôm nay thế giới của chúng ta chiếc cúp của cuộc đời có nó hay chết nó đang ở đây và vào lúc này bật đèn lên để nó trước rồi để nó lăn đẩy nó trước mau mau vào và khi bạn cảm thấy nóng bừng thế giới ở ngay chân bạn không ai kiềm hãm được bạn nếu bạn thực lòng muốn nó hãy lấy thời cơ , ngay từ tay định mệnh hãy với tới chiếc cúp của cuộc đời mục tiêu là tên bạn trên đó bạn thực lòng muốn thế không ? nào chúng ta đi ! nhanh lên ! nhanh lên !nhanh lên ! đi đi đi nhanh lên nhanh lên nhanh lên
Ca khúc nhạc Pháp có tựa đề: Je ne pourrais jamais t’oublier (Em không bao giờ có thể quên anh), trở thành một hiện tượng đặc biệt trong làng nhạc Việt khi từ một ca khúc gốc duy nhất này, hai nhạc sĩ tài năng đã phổ thành hai bản tiếng Việt đều rất hay và nổi tiếng, đó là bản ‘Nhớ anh mà thôi’ của nhạc sĩ Phạm Duy và bản ‘Mưa Trên biển vắng‘ của nhạc sĩ Nhật Ngân.
Khi ca sĩ Ngọc Lan vào vai cô gái dịu dàng trong cả hai ca khúc, dù là hai bối cảnh hoàn toàn khác nhau, nhưng cô đều gửi những lời tâm sự dịu hiền tới người yêu đã rời xa, gửi những lời hỏi thăm ân cần, những hoài niệm và cả lời nhắn nhủ đúng với thông điệp của bản gốc: Dù chúng mình có chia tay, nhưng em sẽ không bao giờ quên anh.
‘Je ne pourrais jamais t’oublier’ là ca khúc được Emil Dimitrov và Patricia Carli sáng tác vào năm 1970 và rất nhanh chóng trở thành ca khúc nổi tiếng trong lòng những người yêu nhạc khắp nơi trên thế giới bởi giọng ca đầy ngọt ngào của ca sĩ Nicoletta.
So với nguyên bản thì lời của “Nhớ anh mà thôi” của nhạc sĩ Phạm Duy sát nghĩa hơn nhưng “Mưa trên biển vắng” của nhạc sĩ Nhật Ngân lại trở nên phổ biến và được công chúng đón nhận nhiều hơn.
‘Nhớ anh mà thôi’ với câu hỏi đau đáu ‘Em ra sao trong đời anh?’
Cô gái lang thang trong nỗi nhớ về những kỉ niệm đẹp đẽ khi còn yêu. Cô tự hỏi lòng mình không biết anh có còn nhớ tới những tháng ngày đã qua. Tình yêu trong cô vẫn còn đó với nỗi nhớ trào dâng nhưng dường như cô gái ấy đang tự dằn lòng mình lại:
Này người yêu! Còn nhớ không tháng năm đã quen nhau Và người yêu còn nhớ em không? Ngày hôm nao? Em vẫn yêu người, và còn nhớ mãi khi ta yêu đời Cuộc đời vui, đôi ta rong chơi…
Và em dứt đi để khỏi nát tan, bức tranh tình yêu, giữ nguyên thời gian…
Yêu đó, nhớ đó nhưng cô vẫn biết, rằng với anh đời giống như một giấc mơ, và giấc đó sẽ chẳng bao giờ kéo dài. Cô cũng hiểu hơn ai hết sẽ không bao giờ có sự miễn cưỡng trong tình yêu. Khi cảm thấy rằng, chia tay là con đường để tim mình không bị đau thương tan nát, cô đã nói lời chia ly, đặt dấu chấm kết thúc cho một cuộc tình đẹp. Cô nguyện giữ lại những kí ức đẹp đẽ của hai người ở một góc trong tim.
Ðời anh giống như là một giấc mơ Nên em không muốn kéo anh la đà Và em dứt đi để khỏi nát tan Bức tranh tình yêu, giữ nguyên thời gian…
Con tim vẫn còn yêu tha thiết ấy, cô đã hiểu rằng, mình cũng có cảm giác vui khi người mình yêu thương đang rất hạnh phúc
Có lẽ tình yêu của cô gái thật sâu sắc, cô yêu anh bằng sự chân thành. Cô ân cần muốn biết về cuộc sống của anh, vẫn âm thầm theo dõi cuộc sống của anh. Khi biết rằng bên anh đã có một người khác, một chút chạnh lòng đã kéo đến tâm hồn. Cô biết anh đang hạnh phúc, và có lẽ với con tim vẫn còn yêu tha thiết ấy, cô đã hiểu rằng, mình cũng có cảm giác vui khi người mình yêu thương đang rất hạnh phúc.
Cuộc tình ơi! Giờ trái tim anh trao hết cho ai Người tình mới đẹp ngất ngây hơn em nhiều! Và bây giờ niềm hạnh phúc trong tim anh rồi Em yêu người… em yêu anh như xưa thôi!
Một cung bậc đẹp nhất của một tình yêu chân thành có lẽ được cô gái truyền tải bằng những nỗi niềm thầm kín. Trong cô, có những mâu thuẫn khi thì nhớ thương da diết, khi thì đắm say với trái tim yêu, rồi lại một chút ghen, chạnh lòng hay những cảm xúc vui khi thấy người mình yêu đang được hạnh phúc.
Sự dằn vặt ấy như một cảm giác chẳng mấy êm đềm. Nhưng cô vẫn quyết chia tay mà chẳng níu kéo hay ủy mị, dẫu cô còn yêu anh rất nhiều.
Có lẽ điều ấy đã làm lên một tình yêu cao thượng…
Bên anh, sao như muôn năm xa anh? Còn muốn nói thêm thì anh nói đi Nên em không muốn giữ anh làm gì Vài phút nữa thôi, là ta chia phôi!
Suốt trong đời em, nhớ anh mà thôi! Vài phút nữa thôi, là ta chia phôi! Suốt trong đời em, nhớ anh mà thôi!
Mưa trên biển vắng: Bản tình ca đẹp buồn lộng lẫy của những ai yêu biển
Ở một cung bậc khác, dù cũng từ những nốt nhạc ấy của bản gốc, nhưng ‘Mưa trên biển vắng’của nhạc sĩ Nhật Ngân đã vươn tới đỉnh cao thành công như một ca khúc độc lập hoàn toàn chứ không phải cảm giác của một ca khúc “cover”.
Lời ca trọn vẹn, đẹp buồn sâu lắng, cộng với sân khấu dàn dựng trác tuyệt của Mây Productions và chất tự sự đầy biểu cảm của ca sĩ Ngọc Lan, đã tạo nên một tuyệt phẩm hoàn hảo từ giai điệu, ca từ, bối cảnh, và ca sĩ thể hiện. Ngọc Lan dường như luôn hóa thân tuyệt đối vào cảnh chứ không phải như một ca sĩ đang hát trên sân khấu. Khán giả hòa tan vào câu chuyện của một người con gái đang lang thang trên biển vắng tìm về kỷ niệm và tâm sự với người mình yêu…
Mưa buồn mãi rơi trên biển xưa âm thầm Ôi biển vắng đêm nao tình trao êm đềm Cơn sóng nào gợi lên nỗi đau trong em bao nhiêu chiều lang thang một mình.
Anh giờ đã như mây dạt trôi phương nào? Em còn mãi nơi đây ngồi ôm kỷ niệm Ôi cát mềm đêm nao bước chân đôi ta in hằn Sóng đã xoá nhoà những vết chân
Người tình ơi, ngày tháng qua thấy anh vẫn như xưa Và giờ em… tình vẫn không ngơi, còn yêu người Vẫn đa tình, và toả sắc như hoa trên cành Anh ơi! Em ra sao trong đời anh?
Âm thầm sóng đã xóa nhòa những vết chân: Khi chia li là điều tất yếu của một cuộc tình thì vẫn xin được giữ về nhau những gì đẹp nhất
Bao ngày tháng nên thơ tình yêu đâu rồi
Nay tình đã xa xăm mù khơi phương trời
Ôi nỗi buồn như mây kín che đôi ta bao ngày… cô đơn lạnh lùng…
Tình yêu là bền vững khi hai người hiểu nhau, tâm hồn của họ là sự giao thoa đồng điệu. Ở bên nhau, người ta tìm thấy một nửa của tâm hồn mình. Họ như hai mảnh ghép ở đời mà tương hợp. Hai tâm hồn là sự nương dựa, là cảm thông và chia sẻ.
Nhưng khi họ không còn hiểu nhau nữa, khoảng cách trong tâm của họ ngày càng cách xa thì đâu là lối thoát cho một cuộc tình?
Tình như bóng mây, ngàn năm vẫn bay Mây ơi mây hỡi, cánh mây giang hồ Ngày tháng lênh đênh, bờ bến nơi đâu?
Cô gái đã rất nhạy cảm và tinh tế nhận ra điều ấy và quyết định nói lời chia tay dẫu cho tình yêu của cô vẫn còn tha thiết, với sự mạnh mẽ và lí trí của một người con gái muốn giữ những kỉ niệm về một mối tình đẹp, thay vì một trái tim tan nát khổ đau lấp đầy oán trách hận thù.
Với chất giọng ấm, nhẹ nhàng thiết tha, nhưng khác với phong cách hát ‘điệu’ đầy nữ tính của Ngọc Lan, ca sĩ Nicoletta đã ghi dấu đỉnh cao cho ca khúc Je Ne Pourrais Jamais T’oublier. Giọng hát của Nicoletta truyền tải cảm xúc nhớ nhung của một tình yêu mạnh mẽ mà cô gái vẫn gìn giữ trong tim nhưng đâu đó lại thấy sự cương quyết lí trí.
Cô trân trọng những kỉ niệm của tình yêu, cô tôn trọng chính mình, vì vậy mà cuộc tình kết thúc với dư âm của nó là những gì đẹp nhất được lưu giữ trong tim.
Với phiên bản tiếng Việt thì giọng hát trong vắt, mềm điệu đầy nữ tính của ca sĩ Ngọc Lan mang đến cho người nghe một cảm giác buồn và nuối tiếc một cuộc tình. Một nỗi nhớ khôn nguôi, hay những cảm giác cô đơn mang theo cả những trách móc.
Với bản dịch này, dù người nghe thường có cảm giác buồn, bởi sự đổ vỡ của một cuộc tình, nhưng vẫn thấy được sự cao thượng và đẹp đẽ trong tâm tư của cô gái muốn chủ động chia ly để giữ lại những gì đẹp nhất, khi đã không tìm thấy trái tim cùng chung nhịp đập. Cô vẫn giữ nguyên vẹn nỗi nhớ và tình yêu dành cho người mình yêu thương ở một góc riêng trong tim mình.
Tình yêu luôn là những giai điệu đẹp của cuộc sống con người. Âm thanh của nó như những nốt nhạc dệt nên biết bao nhiêu giấc mộng lung linh mà với con người đó là điều không thể thiếu.
Je N’pourrais Jamais T’oublier (I Will Never Forget) – Nicoletta | Unknown
Je ne pourrais jamais t’oublier
Tiens, bonjour, comment vas-tu, dis-moi Te’, te souviens-tu encore de moi? Oui, dans ma vie souvent je pense a` toi Mais a` part ca, comment ca va?
Toi, vraiment tu n’as pas trop change’ Moi, tu sais, j’ai beaucoup voyage’ Oui, en effet j’ai decouvert d’autres pays Et toi, qu’as-tu fait de ta vie?
Je parle trop, tu es presse’ Je ne vourdrais pas te deranger Si j’en dis trop, c’est pour t’aider A` retrouver le temps passe’
Est-il vrai qu’elle me ressemble? On dit qu’elle a aussi les yeux bleus Es-tu certain d’etre plus heureux maintenant? Moi, je t’aime, je t’aime toujours autant
C’est la vie, on n’y peut rien changer Nous sommes aujourd’hui deux etrangers Je vois tres bien dans tes yeux Qu’il n’en reste rien de notre amour Que tu es loin
Je parle trop, tu es presse’, je sais Je ne veux plus te retarder Encore un mot et je m’en vais, tu sais Je ne pourrais jamais t’oublier Encore un mot et je m’en vais, tu sais Je ne pourrais jamais t’oublier
Chuyển ngữ tiếng việt
Je N’pourrais Jamais T’oublier (I Will Never Forget) – Nicoletta | Unknown
Em sẽ không bao giờ quên
Ô! Xin chào, anh khoẻ không? Hãy nói cho em biết Anh, anh có còn nhớ đến em không? Trong cuộc sống của em, em vẫn thường nghĩ đến anh Mà, một nửa của em, (anh) thế nào rồi?
Anh, anh không thực sự thay đổi nhiều Còn em, anh biết đấy, em có nhiều cuộc hành trình Em đã đến nhiều miền đất lạ Còn anh, anh đã làm những gì trong cuộc sống của anh
Em nói hơi nhiều, anh có cảm thấy phiền không? Em không làm anh phiền lòng chứ? Nếu em có một ước muốn Thì chỉ muốn khoảnh khắc tươi đẹp khi xưa quay trở lại
Có đúng là cô ta giống như em không? Cô ta cũng có một đôi mắt xanh à? Chắc là anh đang hạnh phúc nhiều lắm Em, em yêu anh, và em yêu luôn cả hai người nữa
Đó là cuộc đời, chẳng thay đổi gì mấy Giờ đây chúng mình như hai kẻ xa lạ Em thấy thật tốt khi trong đôi mắt anh Chẳng còn chút gì gọi là tình yêu của chúng mình nữa Cho dù anh có xa xăm
Em nói hơi nhiều, anh có cảm thấy phiền không, em biết Em không muốn phải chậm trễ nữa Còn một lời cuối nữa thôi, anh biết đấy Em sẽ không bao giờ quên (anh) Còn một lời cuối nữa thôi, anh biết đấy Em sẽ không bao giờ quên (anh)
Này người yêu, Còn nhớ không tháng năm đã quen nhau? Và người yêu, Còn nhớ anh không ngày hôm nào? Anh vẫn yêu người, Và còn nhớ mãi khi ta yêu đời… Cuộc đời vui, đôi ta rong chơi…
Người tình ơi, Ngày tháng qua thấy em vẫn như xưa Và giờ anh, Tình vẫn không ngơi, vẫn yêu người Vẫn đa tình, Vẫn tỏa sắc như hoa trên cành Em ơi, em ra sao trong đời em??
Đời em giống như là một giấc mơ Nên anh không muốn kéo em là đà…
Và anh dứt đi để khỏi nát tan Bức tranh tình yêu giữ nguyên thời gian…
Cuộc tình ơi, rồi trái tim em trao hết cho ai?? Người tình mới ( nghe đâu ) đẹp ngất ngây hơn anh nhiều Và bây giờ niềm hạnh phúc trong tim em rồi Anh yêu người, anh yêu em như xưa thôi…
Này người yêu, ngày tháng qua thấy em vẫn im lìm Mà mình nhìn nhau, Cớ sao như người xa lạ anh vẫn đa tình, Vẫn tỏa sắc như hoa trên cành Bên em, sao như muôn năm xa em?
Còn muốn nói thêm, thì em nói đi… Nên anh không muốn, giữ em làm gì…
Vài phút nữa thôi, là ta chia phôi Suốt trong đời anh, nhớ em mà thôi…
Anh không thể tìm ra được bài hát gốc ( tiếng Pháp ) của nó , thấy người ta víêt cái tựa tiếng pháp giống hệt như bài Mưa Trên Biển Vắng .
Bài hát nghe thơ mộng quá phải không em , nhạc của nó là loại nhạc nhẹ , bài này anh nghe trong một CD gồm 10 tình khúc nhạc Pháp bất tử do Ngọc Lan hát .
Thích quá đi , sau những ngày tháng yêu nhau , yêu em mãi không thôi và bức tranh tình yêu của chúng ta không phai màu , uhm …bức tranh tình yêu giữ nguyên thời gian .
Em hãy nghe NL hát câu cuối , một giọng lên , xuống thật nồng nàn và tha thiết -> suốt trong đời anh/ em nhớ mãi mà thôi
Em còn nhớ những tháng năm đã quen nhau không em , anh nhớ nhiều lắm giây phút ấy , my dear .
Nói về nỗi nhớ em , có một bài hát mà tôi cũng đầy ấn tượng đó là bài : Chiều Trên Phá Tam Giang
Bài hát này thuộc dòng nhạc Tiền Chiến ( không phải là nhạc sến đâu ) là một dòng nhạc trữ tình lãng mạn
Tam Giang là tên của 3 con sông đã gắn liền với lịch sử: Sông Ô Lâu mở cửa vào rừng trên đầm phá. Sông Bồ và sông Hương phát nguồn từ ngã ba Sình rồi chảy vào dãi Trường Sơn với bóng dáng hùng vĩ của núi Ngọc Trạn, của hòn Chén, Bạch Mã, Hải Vân…3 con sông đó trước khi chảy ra biển Đông đổ vào phá Tam Giang tạo thành một vùng nước xoáy mà người ta liên tưởng tới nỗi nhớ của người yêu khi xa cách…
Chiều trên phá Tam Giang
anh chợt nhớ em
nhớ ôi niềm nhớ ôi niềm nhớ
đến bất tận
em ơi
em ơi
Giờ này cư xá sắp đóng cửa
người lao công quét dọn hành lang
giờ này thành phố chợt bùng lên
để rồi tắt nghỉ sớm
ôi Saigon Saigon giờ giới nghiêm
ôi Saigon Saigon dọc giới nghiêm
ôi em tôi Saigon không buổi tối
Giờ này có thể trời đang nắng
em rời thư viện đi rong chơi
hàng cây viền vòm trời len trôi
nghĩ đến ngày thi tương lai thúc hối
căn phòng nhỏ cao ốc vô danh
rồi nghĩ tới anh
rồi nghĩ tới anh
nghĩ tới anh
Giờ này có thể trời đang mưa
em đi dưới hàng cây sướt mướt
nhìn bong bóng nước chạy trên hè
như đóa hoa nở vội
giờ này anh vào quán nước quen
nơi chúng ta thường hẹn
rồi bập bềnh buông trí nhớ
trên từng đợt tiếng lao xao
Giờ này thành phố chợt bùng lên
em giòng lệ bất giác chảy tuôn
nghĩ đến một điều em không rõ
nghĩ đến một điều em sợ không dám nghĩ
đến một người đi giữa chiến tranh
lại nghĩ tới anh
lại nghĩ tới anh
nghĩ tới anh…
Đây là nguyên văn của bài thơ Chiều Trên Phá Tam Giang
Chiều trên phá Tam Giang Anh sực nhớ em Nhớ bất tận.
Giờ này thương xá sắp đóng cửa. Người lao công quét dọn hành lang. Những tủ kính tối om. Giờ này thành phố chợt bùng lên Để rồi tắt nghỉ sớm. (Sài Gòn nới rộng giờ giới nghiêm. Sài Gòn không còn buổi tối nữa.) Giờ này có thể trời đang nắng. Em rời thư viện đi rong chơi Dưới đôi vòm cây ủ yên tỉnh Viền dòng trời ngọc thạch len trôi.
Nghĩ tới ngày thi tương lai thúc hối, Căn phòng cao ốc vàng võ ánh đèn, Quyển sách mở sâu đêm. Nghĩ tới người mẹ đăm chiêu, đứa em quái quỉ. Nghĩ tới đủ thứ chuyện tầm thường Mà cô gái nào cũng nghĩ tới. Rồi nghĩ tới anh, nghĩ tới anh Một cách tự nhiên và khốn khổ. Giờ này có thể trời đang mưa. Em đi nép hàng hiên sướt mướt, Nhìn bong bóng nước chạy trên hè Như những đóa hoa nở gấp rút. Rồi có thể em vào một quán nước quen Nơi chúng ta thường hẹn gặp, Buông tâm trí bập bềnh trên những đợt lao xao Giữa những đám ghế bàn quạnh quẽ.
Nghĩ tới anh, nghĩ tới anh, Cơn nghĩ tới không sao cầm giữ nỗi Như dòng lệ nào bất giác rơi tuôn. Nghĩ tới, nghĩ tới một điều hệ trọng vô cùng Của chiến tranh mà em không biết rõ. Nghĩ tới, nghĩ tới một điều hệ trọng vô cùng Một điều em sợ phải nghĩ tới. Giờ này thành phố chợt bùng lên.
Chiều trên phá Tam Giang Anh sực nhớ em Nhớ bất tận.
Anh yêu em, yêu nuối tuổi hai mươi Rực chiếu bao nhiêu giấc mộng đua đòi Như những mặt trời con thật dễ thương Sẽ rơi rụng dọc đường lên dốc tuổi, Mỗi sáng trưa chiều tối đêm khuya. Anh yêu em, yêu nuối tuổi hai mươi, Coi chuyện đó như lần đi tuyệt tích Trong nước trời lãng đãng nghìn trùng, Không nghe thấy cả tiếng mình độc thoại. Anh yêu, yêu nuối tuổi hai mươi, Thấy trong lòng đời nở thật lẻ loi Một cành mai nhị độ. Thấy tình yêu như vận hội tàn đời Để xé mình khỏi ác mộng Mà người đàn ông mê tưởng suốt thanh xuân. Ôi tình yêu, bằng chứng huy hoàng của thất bại!
Nỗi nhớ em vào buổi chiều , khi chiều xuống và rồi bóng tối sẽ tới .
Nhớ em trong cái nỗi nhớ bất tận với bao nhiêu những nghi vấn có thể sảy ra ?
Tôi có một người ca sĩ mà tôi rất yêu thích và mến mộ từ thời tôi còn trẻ ở tuổi đôi mươi. Ngày ấy cho đến bây giờ tôi mãi chỉ yêu thích mỗi giọng ca của nàng và không một giọng ca nào khác ngoài nàng. Nàng ca hát không phải lúc nào cũng hay nhưng nàng có một giọng hát rất đặc biệt với tôi.
Tôi thích những bài hát mang đậm chất tâm sự buồn của nam nhân nhưng được trình bày hoặc thể hiện bởi một giọng nữ.Trong tiếng Việt tình yêu nam , nữ trong lời hát luôn được xác định rõ ràng đối với nam : Anh yêu em hoặc tôi yêu em , nàng. Ngược lại đối với nữ : Em yêu anh hoặc tôi yêu anh , chàng . Phần lớn các bản tình ca đều của các nam nhạc sĩ viết lời nên các bài hát ấy là lời tự tình, tỏ tình , lời yêu thương của đàn ông dành cho nữ nhân. Khi người ca sĩ nữ hát họ thường thay đổi đại từ nhân xưng trong bài hát để phù hợp với người nữ. Tuy vậy cũng có các nữ ca sĩ khi hát họ không thay đổi lời của bài hát và người nữ ca sĩ trong lòng tôi cũng thế.Đó là ca sĩ Ngọc Lan ( Lê Thị Thanh Lan )
Nhưng hôm nay tôi muốn nói một góc cạnh khác của nàng. Nàng từng tâm sự với nhà báo rằng vì nàng hát quá giống Thanh Lan nên người ta thường đưa bài của Thanh Lan cho nàng hát. Nàng hát nhạc Pháp chẳng thua kém gì ca sĩ Thanh Lan.
Và chúng ta lắng nghe Thanh Lan tâm sự sau khi dự đám tang của nàng:
TÔI ĐI QUA QUAN TÀI VÀ THẤY NGỌC LAN NẰM ĐÓ, ĐẸP NHƯ MỘT NÀNG CÔNG CHÚA
"Không hiểu sao tự nhiên tôi nhớ Ngọc Lan quá. Hồi đó, tôi mới sang Mỹ nên không có nhiều kỷ niệm, gần gũi với Ngọc Lan. Tôi e ngại vì mình chưa có cơ hội được gặp gỡ, nói chuyện nhiều và hiểu hơn về các đồng nghiệp.
Tôi cứ nghĩ, dần dần đến một một lúc nào đó sẽ quen mặt và có dịp nói chuyện với nhau nhiều hơn. Ai ngờ đâu Ngọc Lan lại đoản mệnh và ra đi sớm như vậy. Tôi chưa kịp thân thiết thì Ngọc Lan đã mất.
Đời người không ai biết trước được tương lai. Chẳng ai biết được mình sẽ ra đi lúc nào, nên còn được sống thì cứ đi hát vui vẻ với nhau.
Tôi đang rất mong thấy lại cảnh các nghệ sĩ cùng ngồi với nhau trong phòng hóa trang, thay đồ, trò chuyện rồi chờ tới giờ lên diễn. Tôi nhớ nhung những lần đi hát chung như vậy, càng đông càng nhiều kỷ niệm.
Tôi nhớ những lần chụp hình chung với Don Hồ, Ngọc Lan, Hoạ Mi…, trò chuyện cùng nhau ở hậu trường.
Đặc biệt, tôi rất nhớ Ngọc Lan, nhớ những lần ngồi chung xe ô tô, máy bay, ở chung khách sạn khi đi hát cùng nhau, rồi chào hỏi, cười nói với nhau.
Tới một ngày nọ, tôi để ý thấy mắt Ngọc Lan không còn nhìn rõ nữa, sức khỏe yếu đi nhiều, đi đâu cũng phải có người dìu. Trong lòng tôi cảm thấy lo lắng, không biết Ngọc Lan bị gì, nhưng cũng không dám hỏi.
Rồi thì tin buồn cũng đến, Ngọc Lan qua đời, từ giã tất cả chúng ta. Ngày hôm đó, tôi cũng đến dự tang lễ Ngọc Lan.
Tôi ngồi trong nhà quàn, nhìn chiếc quan tài của Ngọc Lan mà xót xa. Bao nhiêu người đi qua để ngắm Ngọc Lan lần cuối. Tôi cũng đi qua quan tài và thấy Ngọc Lan nằm đó, đẹp như một nàng công chúa.
Viếng xong, tôi không về ngay mà ngồi trầm ngâm một lúc, nhìn quan tài Ngọc Lan thật lâu. Được một lúc, bố Ngọc Lan đến ngồi cạnh tôi. Ông nói với tôi bằng một giọng rất buồn, nghẹn ngào. Đến bây giờ tôi vẫn không quên được giọng nói của bố Ngọc Lan khi ấy. Ông nói:
"Bác có nhiều con lắm, nhưng những đứa ra đi sớm như vậy lại là đứa con sáng giá nhất, thế mới đau".
Tôi cảm thông được nỗi đau của bố Ngọc Lan. Tôi vẫn nhớ như in cảnh tượng đông đúc người tới nhà quàn ngày hôm đó để chào Ngọc Lan lần cuối, trong đó có tôi.
Ngọc Lan có một sợi dây tinh thần nào đó gắn với tôi. Hai đứa tôi cùng một tên Thanh Lan với nhau nên có những điểm khá giống nhau, về giọng hát lẫn cách chọn bài hát.
Ngọc Lan cũng chọn những bài êm ả, nhẹ nhàng, sâu lắng giống tôi, chứng tỏ tâm hồn, tính cách cũng giống. Tất nhiên, chúng tôi vẫn hát loại nhạc khác theo yêu cầu nhưng trong thâm tâm chỉ thích hát những loại nhạc êm đềm, nhẹ nhàng"
Có một ca khúc ra đời từ sự hối lỗi của một người con dành cho đấng sinh thành. Đó là tiếng nói được viết lên từ sâu thẳm tâm hồn của người mà sau khi bươn chải, nếm đủ sự đời mới biết trân quý biết bao hạnh phúc gia đình. Giọt nước mắt ấy đã tạo lên một tuyệt phẩm ngự trị trong hàng triệu, hàng triệu con tim. Ca khúc có tựa đề ‘Anak’ – Con yêu, được ví như sợi dây cuốn chặt tình cảm gia đình, cha con, mẫu tử.
Anak là ca khúc gốc của bài hát lời Việt ‘Con yêu’, do ca sĩ người Philippines Freddie Aguilar sáng tác. Đây là một tác phẩm âm nhạc có sức lan tỏa mãnh liệt mà theo giới âm nhạc đánh giá thì cho đến bây giờ vẫn chưa có một ca sĩ Philippines nào khác có được sự thành công ở cấp độ quốc tế lớn hơn Freddie Aguilar, cho dù có thời, dòng chảy pinoy rock cũng được xem là niềm tự hào của quốc gia này. Chỉ với ca khúc Anak (Con yêu) Freddie Aguilar đã trở thành biểu tượng âm nhạc của Philippines.
Aguilar đã viết bài hát Anak vào năm 1977 khi anh tròn 24 tuổi .
Bài hát là lời hối lỗi của đứa con ngỗ nghịch dành cho cha mẹ mình
Mở đầu bài hát là lời ca thiết tha, khơi gợi lên lòng trắc ẩn của mỗi người: “Khi bạn được sinh ra trong thế giới này, bạn mang theo những giấc mơ và lời khẩn cầu với thượng đế từ cha mẹ bạn”.
Bài hát là sự hối lỗi muộn màng của đứa con đã làm đau lòng cha mẹ. Khi trong cuộc sống chẳng ai cho không bạn cái gì, thì cha mẹ bạn lại là người sẵn sàng hi sinh vì bạn vô điều kiện, ngay cả mạng sống của mình họ cũng sẵn lòng đánh đổi. Con lớn lên trong tình yêu thương, che chở, bao bọc như những dòng sữa mẹ ngọt ngào từng ngày nuôi lớn đứa con yêu, để rồi một ngày nó trở nên ương bướng, muốn vẫy vùng đi xa khỏi mẹ cha. Nó tưởng rằng nó đã có thể tự lập, có thể tự đi trên đôi chân mình. có thể tự sống. Và khi nó trở nên tuyệt vọng, trong khổ đau, trong nỗi nhớ mong, nó lại muốn tìm về nơi bình yên ấy, đó là vòng tay của mẹ của cha. Để rồi tới lúc đó có lẽ nó mới chợt hiểu, tình yêu của cha mẹ rộng lớn bao la biết nhường nào.
Bài hát cũng nói lên một thực trạng của mâu thuẫn gia đình tồn tại ở bất kể quốc gia nào
Tại sao ca khúc này lại chạm sâu vào trong tâm thức của mỗi người đến vậy? Tại sao nó đã có sức lan tỏa rộng khắp quốc tế như thế? Phải chăng nó là một bức tranh gia đình mà ở đâu người ta cũng bắt gặp?
Cha mẹ luôn cố gắng làm những điều tốt đẹp nhất cho đứa con của mình. Một phần từ chính những thất bại hay những ước mơ còn dang dở của cuộc đời mình mà muốn đặt lên vai con những điều đó, mong muốn con giúp cha mẹ tiếp nối ước mơ chưa thành. Vậy nên một cách tự nhiên, người con được sinh ra là đã mang theo bên mình cả ước mơ của cha mẹ. Nhiều khi các đấng sinh thành đã quên khuấy đi rằng, con mình cũng là một cá thể độc lập, nó có những suy nghĩ và ước mơ của riêng nó. Sự áp đặt lên con cái đã làm chính đứa trẻ trở nên quá mệt mỏi, quá sức chịu đựng và muốn bùng nổ.
Con trẻ với những suy nghĩ giản đơn, đã quen rồi với sự bao bọc che chở của cha mẹ, coi đó là một sự nghiễm nhiên, mà không biết rằng đó cũng là sự hi sinh to lớn của cha mẹ. Do đó các mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh từ sự không hiểu và thiếu chia sẻ lắng nghe của chính những thành viên trong gia đình. Khi mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm thì cũng là lúc phát sinh hành động bùng nổ, nổi loạn của đứa trẻ. Nó chỉ thực sự hiểu ra cuộc sống khắc nghiệt và nhớ tới công ơn cha mẹ nó khi bản thân nó phải trải qua những khó khăn, tủi nhục từ những vấp ngã ngoài đời.
Lời tiếng Anh: Child
When you were born into this world Your mom and dad saw a dream fulfilled Dream come true The answer to their prayers
You were to them a special child Gave them joy every time you smiled Each time you cried They’re at your side to care
Child, you don’t know You’ll never know how far they’d go To give you all their love can give To see you through and God it’s true
They’d die for you, if they must, to see you here How many seasons came and went So many years have now been spent For time ran fast
And now at last you’re strong Now what has gotten over you You seem to hate your parents too Do speak out your mind
Why do you find them wrong Child you don’t know You’ll never know how far they’d go To give you all their love can give
To see you through and God it’s true They’d die for you, if they must, to see you near And now your path has gone astray Child you ain’t sure what to do or say
You’re so alone No friends are on your side And child you now break down in tears Let them drive away your fears
Where must you go Their arms stay open wide Child you don’t know You’ll never know how far they’d go
To give you all their love can give To see you through And God it’s true They’d die for you, if they must, to see you here
Child you don’t know You’ll never know how far they’d go To give you all their love can give To see you through and God it’s true They’d die for you, if they must, to see you here
Tạm dịch:
Ngày con yêu cất tiếng khóc chào đời Tràn dâng hạnh phúc ấm áp tuyệt vời Con mang theo giấc mơ và lời khẩn cầu của mẹ cha Con mang theo những khoảnh khắc yên bình Nụ cười con xóa tan đi mệt nhọc khổ đau Mỗi lúc khóc được ấp ôm vỗ về trên bờ vai
Biết chăng con tình mẹ cha là tình bao la thiết tha Vì yêu con cha mẹ sẽ chẳng tiếc cả cuộc đời Ngày tháng cứ thế cứ thế trôi đi Hạ Xuân Thu qua rồi đến Đông về Người con xưa kia cũng lớn theo thời gian
Chẳng biết có lúc con nghĩ suy gì Lại nói ra lời ghét bỏ cha mẹ mình Lời khuyên năm xưa, hôm nay nhói trong lòng con
Biết chăng con tình mẹ cha là tình bao la thiết tha Vì yêu con cha mẹ sẽ chẳng tiếc cả cuộc đời
Rồi có những lúc con như tuyệt vọng Bơ vơ cô đơn không thốt nên lời Không ai quanh con không ai sẻ chia
Gục đầu khóc nước mắt trôi đi nỗi niềm Về đâu bao năm con vẫn đi tìm Mẹ cha nơi xa vẫn luôn chờ con
Biết chăng con tình mẹ cha là tình bao la thiết tha Vì yêu con cha mẹ sẽ chẳng tiếc cả cuộc đời
Nhắc đến Hồng lâu mộng, khán giả nhớ đến nàng Đại Ngọc mong manh như cánh hoa mai trong sương tuyết, giọt nước mắt nàng như hạt sương vương đậu cành lá non và không thể nào quên ca khúc sâu lắng lột tả nỗi đau và sự yếu ớt của tâm hồn Đại Ngọc. Nhạc khúc là nỗi lòng xót thương cánh hoa kia như giọt lệ khóc cho đời mình.
Tiếng cổ tranh rung lên như nỗi lòng tê tái xót xa cho thân phận của một kiếp người. Đời người con gái như một cánh hoa sớm nở tối tàn, hương sắc chẳng được mấy ở đời.
Tiếng cổ tranh như lời khóc thầm réo rắt, khiến người nghe như thêm xót. Hoa chôn xuống đất còn hồn, người chôn xuống đất thì hồn đi đâu? Vấn vương một kiếp đọa đầy, tìm đâu bến đỗ cho đời hồng nhan.
Cái tình ấy khiến cho người sống ở cõi phàm trần mê đắm, nâng nâng hạnh phúc với thứ mật ngọt đầu môi, khoảnh khắc nhớ nhung và say đắm chỉ vụt qua chốc lát. Sau đó lại chính là trái đắng của tình. Hạnh phúc chẳng được bao lâu, là hận thù, khổ đau và nước mắt. Như một thứ hương thoảng phát đầy ma mị làm con người mê hoặc.
‘Táng hoa ngâm’ (Khúc hát chôn hoa) với ca từ nhẹ nhàng lời nhạc buồn mang mác, khiến người nghe ngậm ngùi, thương những cánh hoa tàn, thương cho nàng Đại Ngọc mỏng manh yếu đuối, xót cho những số phận nữ nhi hồng nhan mà bạc phận.
Dựa trên lời thơ, nhà soạn nhạc Vương Lập Bình đã phổ thành nhạc.
‘Táng hoa ngâm’ (Khúc hát chôn hoa) là ca khúc được sử dụng trong đoạn phim Đại Ngọc chôn hoa, khóc thương hoa – một trong những cảnh quay đắt giá nhất của tác phẩm điện ảnh Hồng lâu mộng.
Đời người được bao nhiêu năm, nhan sắc kia cũng theo thời gian mà xóa nhòa.
Nếu như tạo hóa tạo ra người phụ nữ từ những giọt sương mai và nước mắt. Thì tâm hồn họ như bông hoa mỏng manh không thể chịu được bão tố của cuộc đời.
Thời gian vụt trôi đi mang theo tất cả, nhan sắc, tình yêu và hạnh phúc, chỉ còn lại nỗi lòng mòn mỏi đợi mong, như cô nàng ôm cây nhìn hoa rụng, xót thương cánh hoa kia, mắt vương giọt sầu muộn mà khóc thương cho phận mình.
Nếu như ví tiếng tiêu như lời của một trang nam tử, vỗ về an ủi, bao bọc cánh hoa mai, thì tiếng cổ cầm như âm thanh của định mệnh, trầm mặc mà mạnh mẽ, trói buộc và định đoạt thảy mọi thứ của đời người.
Lời ca cứ nhẹ nhàng êm ái, khiến nỗi đau kia, sự xót xa kia như giọt lệ lăn chậm, vị mặn đắng được cảm nhận chậm chãi khiến đời của một hồng nhan như phận bạc định sẵn, chua xót khó cầm giọt lệ rơi.
Hoa bay hoa rụng ngập trời,Hồng phai hương lạt ai người thương hoa?Đài xuân tơ rủ la đà,Rèm thêu bông khẽ đập qua bên ngoài.Kìa trong khuê các có người,Tiếc xuân lòng những ngậm ngùi vẩn vơ.Vác mai rảo bước bước ra,Lòng nào nỡ giẫm lên hoa thế này?
Nâng áo khóc sầu thương phận bạc, thầm trách định mệnh sao lỡ đọa đày, để thân kia liễu tơ vùi dập. Đời con người tuổi xuân như bông hoa nở, nhan sắc ấy đâu trường tồn vĩnh cửu, khi biết nếm mùi vị của tình, thì cũng là lúc biết thế nào là đau khổ.
Tình kia như cơn gió, có thể làm phất phơ bông hoa nhỏ, làm hương thơm bay xa thơm ngát, nhưng cũng đủ làm dập nát cánh hoa mỏng manh. Hạnh phúc là bao lâu khi đau thương kia đã đến, chỉ là còn lại đây là đau khổ khôn nguôi.
Vỏ du tơ liễu đẹp thay,Mặc cho đào rụng, lý bay đó mà.Sang năm đào lý trổ hoa,Sang năm buồng gấm biết là còn ai?Tháng ba tổ đã xây rồi,Trên xà hỏi én quen người hay không?Sang năm hoa lại đâm bông,Biết đâu người vắng, lầu hồng còn trơ?
Đời người là ngắn ngủi, thì thân phận của một hồng nhan kia như bông hoa nhỏ bé mong manh giữa sóng đời dồn dập, đẹp là thế, hương sắc là thế, nhưng rồi nó cũng chỉ còn là hoài niệm. Xót lắm thay, thương lắm thay, nhưng người đời vẫn cứ bước qua chẳng buồn nhìn, khiến nỗi sầu dài như vạn dặm. Chôn hoa mà xót xa như chôn chính phận mình:
Ba trăm sáu chục thoi đưa,Gươm sương dao gió những chờ đâu đây.Tốt tươi xuân được mấy ngày,Chốc đà phiêu dạt, bèo mây thêm sầu.Nở rồi lại rụng đi đâu,Người chôn hoa những rầu rầu đòi cơn.Cầm mai lệ lại ngầm tuôn,Dây trên cành trụi hãy còn máu rơi.Chiều hôm quyên lặng tiếng rồi,Vác mai về đóng cửa ngoài buồn tênh.Ngả người trước ngọn đèn xanh,Ngoài song mưa tạt, bên mình chăn đơn.Mình sao vơ vẩn từng cơn?Thương xuân chi nữa lại hờn xuân chi?Thương khi đến, hờn khi đi,Đến lừ lừ đến, đi lỳ lỳ đi.
Ngoài sân tiếng khóc rầm rì,Chẳng hồn hoa đấy, cũng thì hồn chim.Hồn kia lảng vảng khôn tìm,Chim càng lặng lẽ, hoa thêm sượng sùng
Thân liễu yếu đào tơ muốn thoát khỏi định mệnh, như con chim cố vượt khỏi chiếc lồng mây. Hoa kia hương sắc đã nhạt nhòa, bèo trôi bến đỗ biết tìm nơi đâu? Phận người con gái khi yêu thương không còn mặn nồng, tình nhạt tình phai, thì tháng ngày còn lại như hoa tàn hồn chết.
Thân này muốn vẫy vùng đôi cánh,Nơi chân trời liệng cánh hoa chơi!Nào đâu là chỗ chân trời,Nào đâu là chỗ có đồi chôn hoa?Sẵn túi gấm đành ta nhặt lấy,Chọn nơi cao che đậy hương tàn.Thân kia trong sạch muôn vàn,Đừng cho rơi xuống ngập tràn bùn nhơ.
Hôm nay ta chôn hoa, xót hoa mà vương lệ, như nỗi đau ta tự chôn kín trong lòng, giọt lệ kia cố nuốt như thêm ngọt. Xuân qua thấm thoát đã về già, yêu thương đó cũng chẳng theo ta mãi mãi, định mệnh kia cũng phải chia lìa. Mối tình chết hay con người chết, cũng chỉ nắm lấy bàn tay không. Hư vô mà trở về với cát bụi, đeo bám chi lại thêm khổ thêm sầu.
Giờ hoa rụng có ta chôn cất,Chôn thân ta chưa biết bao giờ.Chôn hoa người bảo ngẩn ngơ,Sau này ta chết, ai là người chôn?Ngẫm khi xuân muộn hoa tàn,Cũng là khi khách hồng nhan về giàHồng nhan thấm thoắt xuân qua,Hoa tàn người vắng ai mà biết ai!
Tình là sợi dây trói chặt đời người, trong khổ đau sầu não mà tận mệnh, trong đắng cay hận thù mà bàn tay nhúng đầy ác nghiệp
Nàng Đại Ngọc vì đau khổ khi người mình yêu thương bái đường thành thân, chôn hoa mà thương phận đời mình. Vò võ đơn côi khóc sầu tủi phận, kí ức cứ hiện về như thể nỗi đau chưa đủ lớn, khiến vết thương lòng càng sâu đậm, bông hoa kia hương sắc đã bị úa tàn chỉ vì sợi tình xiết chặt. Lòng uất hận, thương phận mình mà chẳng thiết sống, khổ tâm dày xéo đến nỗi thổ huyết mà vĩnh biệt cõi đời.
Bởi mang thân mảnh tơ yếu đuối, nàng cũng chỉ ngậm ngùi chấp nhận định mệnh mà phẫn uất ra đi.
Nhưng cũng có những người vì tình phụ, người phụ mà tìm biết bao nhiêu mưu kế, mưu toan cướp đoạt, rồi biết bao nhiêu mưu sự tàn ác mà lịch sử kia vẫn còn lưu truyền.
Sợi dây tình luôn buộc chặt mỗi con người, càng cố níu, thì sợi dây như thêm chặt bội phần, nó giống như tự chuốc thêm đau khổ phiền não mà hủy hoại đời mình.
Cái tình không chỉ làm vấn vương, say đắm con người. Mà với người tu, nó lại là thứ hương với sự lôi kéo mê hoặc mạnh mẽ kì lạ, nó có thể khiến người chân tu buông kinh mà chạy theo dục vọng mê đắm, lạc lối mê mà chẳng biết đường về. Khiến người quân tử quên đi đại nghiệp.
Lời ca với giọng hát nhẹ nhàng, ca từ mang đậm triết lý nhân văn, tình chết hồn tan nát, còn ai nhận ra ai, còn ai biết đến ai, vậy mà con người ta cứ vì nó mà mê đắm tới khổ đau dày vò.
Nhạc khúc xứng đáng là một tuyệt phẩm khi gắn nó đi cùng với một tác phẩm kinh điển Hồng Lâu Mộng
Lắng nghe lại ca khúc với nỗi buồn da diết trên nền nhạc êm ái nhẹ nhàng để cảm nhận được sự đau khổ tới khô héo con tim của một bóng hồng vì sợi dây tình xiết chặt mà tiều tụy tới lúc vĩnh biệt cõi đời.