Nhớ bạn phương trời (Trần Tế Xương)
Ta nhớ người xa cách núi sông
Người xa, xa lắm, nhớ ta không?
Sao đang vui vẻ ra buồn bã!
Vừa mới quen nhau đã lạ lùng!
Lúc nhớ nhớ cùng trong mộng tưởng
Khi riêng riêng cả đến tình chung
Tương tư lọ phải là mưa gió
Một ngọn đèn xanh trống điểm thùng.
Thà Như Giọt Mưa
..Người từ trăm năm về qua sông rộng
Ta ngoắc mòn tay, ta ngoắc mòn tay
Chỉ thấy sông lồng lộng, chỉ thấy sông chập chùng...
Bài hát của ông Phạm Duy viết lời dựa vào bài thơ của nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên. Chẳng hiểu gì hết về ca khúc này nhưng phần trình bày của Ngọc Lan quá đỉnh.
..Người từ trăm năm, về như dao nhọn
Dao vết ngọt đâm, ta chết trầm ngâm
Dòng máu chưa kịp tràn, dòng máu chưa kịp tràn...
Người từ trăm năm ... Trăm năm trước thì ta chưa gặp , trăm năm sau biết có gặp lại không.
Người ở lại Charlie
No comments:
Post a Comment