Thursday, August 31, 2023

THỨC TỈNH Ở TẦNG TÂM TRÍ ( Trong cõi mơ của anh )

THỨC TỈNH Ở TẦNG TÂM TRÍ

ADYASHANTI – HÀNH TRÌNH GIÁC NGỘ
Phạm Hải Anh dịch
Khi ánh sáng thức tỉnh bắt đầu xâm nhập vào tầng tâm trí, chúng ta thấy rằng tâm trí không có thực tại tiềm ẩn trong nó. Đó là một công cụ mà thực tại có thể sử dụng, nhưng nó không phải là thực tại. Bản thân ý nghĩ chỉ là một ý nghĩ. Một ý nghĩ không có sự chân thật tự thân. Bạn có thể có ý nghĩ về một cốc nước, nhưng nếu bạn khát, bạn không thể uống ý nghĩ. Bạn có thể nghĩ đến một cốc nước cho đến khi chết, nhưng để thực sự lấy một cái cốc thật và uống nước là một trải nghiệm hoàn toàn khác. Bạn có thể lấy cốc và uống nước mà không hề nghĩ đến cốc hay nước. Và thế thì bản thân ý nghĩ là trống rỗng; nó trống rỗng về thực tế. Cùng lắm thì ý nghĩ là biểu tượng. Nó có thể chỉ hướng của sự thật hay một đối tượng, nhưng nhiều ý nghĩ thậm chỉ còn không làm thế. Nhiều ý nghĩ trong ý thức con người chỉ là ý nghĩ về những ý nghĩ khác – nghĩ suy về nghĩ. Ví dụ như một người ngồi thiền, và có một ý nghĩ là “Mình không nên nghĩ”. Nhưng, tất nhiên, ý nghĩ đó bản thân nó cũng là một ý nghĩ. Thật dễ dàng bị mắc kẹt trong những cái vòng luẩn quẩn suy nghĩ về suy nghĩ.
Khi thức tỉnh ở tầng tâm trí, chúng ta bắt đầu nhận thức vượt qua tâm trí. Chúng ta nhận ra bản thân tâm trí không hề có thực tế, và đây là một nhận thức sâu sắc. Thật dễ dàng để nói rằng tâm trí không có thực. Điều này thậm chí có thể dễ hiểu với một số người. Nhưng thấy được tâm trí không có thực thì phải là nhận thức cực kỳ triệt để. Triệt để để thấy rằng toàn bộ ý thức của chúng ta về bản ngã và thế giới được tạo ra trong tâm trí. Khi thấy cấu trúc tư duy không hề bao hàm thực tế bên trong, chúng ta đi đến nhận thức rằng cái thế giới mà chúng ta nhận thức qua tâm trí không có chút thực tại nào. Điều này thật chấn động; cái tôi mà chúng ta nhìn nhận là mình hóa ra không hề có thực.
Thức tỉnh ở tầng tâm trí là hủy diệt toàn bộ thế giới của bạn. Đây là điều chúng ta không bao giờ có thể lường trước được. Nó hủy diệt toàn bộ thế giới quan của chúng ta - mọi cách chúng ta được lập trình, mọi mẫu hình niềm tin của chúng ta và của nhân loại, từ thời hiện tại đến quá khứ xa xôi - tất cả những thứ đã cấu thành nên thế giới đặc biệt này; những thỏa thuận mà nhân loại đã nhất trí; việc xem những điều này là đúng, cho đến tận nghĩa đen “Tôi là một con người” hoặc “Có một thế giới tồn tại như thế” hay “Thế giới cần phải vận hành theo cách đặc thù như thế này”. Thức tỉnh ở tầng tâm trí là hủy diệt hoàn toàn tất cả những điều này, tức là toàn bộ thế giới của chúng ta.
Khi thức tỉnh ở tầng tâm trí, chúng ta bắt đầu nghĩ: “Trời ơi, mình đã nhìn thế giới theo cách hoàn toàn giả tạo, thật đúng là một mớ huyễn ảo. Nó không hề có cơ sở thực tế gì. Cách mình nhìn bản thân cũng hoàn toàn giả tạo”. Không quan trọng là bạn thấy mình giác ngộ hay không, tốt hay xấu, xứng đáng hay không xứng đáng. Không chia rẽ ở tầng tâm trí là hoàn toàn xóa sạch tất cả những dạng thức bản ngã này. Tôi gần như không thể tả rõ sự phá hủy thế giới này ở tầng tinh thần triệt để đến thế nào. Nó là nhận thức rằng không có cái gì gọi là ý nghĩ chân thực và hiểu nó ở cấp độ sâu sắc nhất, thấy rằng mọi mô hình chúng ta tạo ra – thậm chí cả các mô hình tâm linh, các giáo lý – đều là những thứ huyễn ảo.
Chính Đức Phật cũng nói rằng mọi Pháp đều trống rỗng. Pháp là những giáo lý. Pháp là chính những sự thật mà Ngài đang nói. Một trong những sự thật Ngài nói là, tất cả những Pháp này, tất cả những sự thật mà Ngài vừa nói với các Phật tử, đều trống rỗng. Sự thật bạn là ai nằm ở chỗ vượt xa những pháp môn tuyệt vời nhất, những bản kinh vĩ đại nhất, những ý tưởng lớn lao nhất có thể từng được nói, viết ra hoặc đọc thấy.
Điều này được trải nghiệm như một sự hủy diệt trong tâm. Tôi thường nói mọi người đừng hiểu nhầm về nó – giác ngộ là một quá trình phá hủy. Nó không liên quan gì đến việc trở nên tốt hơn hoặc ít hay nhiều hạnh phúc hơn. Giác ngộ là sự đổ vỡ của cái không thật. Nó nhìn thấu suốt qua bề mặt giả tạo. Nó là sự xóa sổ hoàn toàn mọi thứ chúng ta tưởng tượng là thật – từ bản thân chúng ta đến thế giới.
Trong quá trình này, chúng ta khám phá ra rằng ngay cả những phát minh lớn lao nhất của những trí tuệ vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại cũng chỉ là những giấc mơ trẻ con. Chúng ta bắt đầu thấy rằng tất cả các triết học và triết gia vĩ đại là một phần của giấc mơ. Sự thức tỉnh ở tầng tâm trí giống như vén màn sự thật, như Dorothy trong Phù Thủy xứ Oz. Cô mong đợi gặp Oz Vĩ Đại, nhưng khi mọi thứ được tiết lộ, hóa ra Oz Vĩ Đại là một người đàn ông kéo đòn bẩy. Nhìn thấu bản chất của tâm trí cũng giống như thế. Nó rất triệt để. Thật bất ngờ khi chúng ta thấy rằng mọi thứ tưởng là sự thật thực ra lại là một phần của trạng thái mê và đang níu giữ trạng thái mê lại.

No comments:

ÁP GIẢI PHẠM NHÂN

  Hai nữ công an áp giải phạm nhân trông xinh quá , đồng chí ngồi  bên trái có một cách nhìn thật quyến rũ