Đã bước vào mùa đông
Tôi vẫn lang thang những buổi chiều vàng , tôi yêu buổi chiều như tôi yêu ngôi nhà nhỏ wordpress này vậy
Có yêu buổi chiều vì chỉ có buổi chiều mới tàn đó , nắng tắt và mặt trời vàng úa . Chiều tàn khác với đông tàn , đông tàn bước qua xuân rực rỡ nhưng còn chiều tàn thì màn đêm buông xuống một màu đen chết chóc , nếu như người ta có giấc ngủ ngon thì tốt chứ đêm mà gặp ác mộng thì đen như câu đêm dài lắm mộng .
Chiều tàn mới thấm thía cái vô thường của kiếp người , của đỉnh cao vun vút và vực sâu thăm thẳm trong mênh mông cõi lòng . Chiều tàn cõi lòng chùng xuống để ta lắng nghe ta
Chiều tàn để biết được rằng ta quá nhỏ bé trong bao la vô tận
Bạn phải yêu thiên nhiên và trái tim của bạn phải có tần số rung động cao để cảm nhận hết chiều tàn như thế nào .
Mùa giáng sinh đến ta xin một chút ấm áp trong buổi chiều tàn
Mùa Thu Không Trở Lại
Thật tuyệt vời với Thái ThanhEm ra đi mùa thu
Mùa thu không trở lại
Em ra đi mùa thu
Sương mờ giăng âm u
Em ra đi mùa thu
Mùa thu không trở lại
Đếm lá úa mùa thu
Đo sầu ngập tim tôi
Ngày em đi
Mưa chơi vơi não nề
Qua vườn Luxembourg
Sương rơi che phố mờ
Buồn này ai có mua ?
Từ chia ly
nghe rơi bao lá vàng
Ngập dòng nước sông Seine
Mưa rơi trên phím đàn
Chừng nào cho tôi quên… hôm…
Em ra đi mùa thu
Mùa lá rơi ngập đường
Lá úa khóc người đi
Sương mờ dâng lên mi
Em ra đi mùa thu
Mùa thu không trở lại
Đếm lá úa sầu lên
Bao giờ cho tôi quên ?
Mùa thu không trở lại
Đếm lá úa sầu lên
Bao giờ cho tôi quên ?