Chanson d’automne (Thu ca): Bài thơ được viết bởi Paul Verlaine, và là một trong những bài thơ tiếng Pháp nổi tiếng nhất, xuất bản năm 1986 trong tập thơ Paysages tristes (Phong cảnh buồn)
Paul Verlaine (1844-1896)
Les saglots longs
Des violons
De l’automne
Blessent mon coeur
D’une langueur
Monotone.
Tout suffocant
Et blême, quand
Sonne l’heure,
Je me souviens
Des jours anciens
Et je pleure;
Et je m’en vais
Au vent mauvais
Qui m’emporte
Deçà, delà,
Pareil à la
Feuille morte.
Những vần thơ mùa thu từ mùa thu này sang mùa thu sau và cứ như thế đã bao nhiêu mùa rồi. Với ai đó mùa thu là mùa của những chiếc lá vàng, đỏ chuyển màu dần theo trời gió lạnh và những cơn gió bấc đổ về, chờ khi những chiếc lá thẫm màu thời gian bay đi theo những cơn gió mùa thu, nằm lăn lóc trên những con phố, vỉa hè, trên những băng ghế trống trải ở công viên, trên những mái nhà, những khung cửa sổ và trên những pho tượng trắng đứng lặng lẽ nơi góc công viên nào đó.
Mùa thu tới và như thế, như mùa thu năm trước và mùa thu năm sau, chỉ có chúng ta là thời gian đi qua, mùa thu đi qua và nỗi nhớ về mùa thu cứ héo úa dần như những chiếc lá úa mùa thu.
"Tiếng nức nở dài
Những chiếc vĩ cầm
Của mùa thu
Làm đau trái tim tôi
Một con người yếu đuối
Nhàm chán.
Mọi thứ ngột ngạt
Và tê tái, khi
Vọng tiếng thời gian,
Tôi nhớ
Những ngày xưa cũ
Và tôi khóc;
Và tôi đi
Gió bấc
đưa tôi
Chỗ này, chỗ kia
Giống như
Lá úa."
(Dịch bởi HoaDungCeciliaTran)
No comments:
Post a Comment