Monday, May 29, 2017

Mai!

Tình cờ  đọc bài báo này ngậm ngùi nhớ đến chuyện đau lòng ngày xưa và đó là chuyện đau đớn nhất đối với tôi  đã hơn hai mươi năm rồi mà nó vẫn mang dư vị đắng chát .

Đỗ Thanh Mai

Tôi và Mai học cùng trường nhưng khác lớp , tôi biết cô ấy nhưng Mai không biết tôi những năm học cấp hai chúng tôi chưa từng nói chuyện với nhau .
Tôi biết gì về Mai ? học chung lớp thể dục nhịp điệu ở nhà thiếu nhi thành phố chính vì thế tôi mới biết cổ tên Mai  hát trong ca đoàn ở nhà thờ VX và em tôi vẫn thường mua hàng bên nhà cổ .
Thật không may cho tôi là tôi bị mũi tên của thần Eros bắn trúng nên tôi đã thích Mai rồi điên cuồng vì nó .
Eros là một đứa trẻ con nghịch ngợm phá bĩnh và nó đã nhắm mũi tên vào tôi  một đứa con gái yếu đuối , mơ mộng , trong trắng chưa tiếp xúc nhiều với đời thực . Đứa con gái này sống khép kín trong sự bảo bọc và che chở như công chúa bị vua cha nhốt trong tòa lâu đài kín mít vì nhà vua sợ con Rắn sẽ bắt mất công chúa .





















Mến mộ một người bình thường cùng tuổi  chưa biết gì về ta hết và muốn kết bạn với người ấy thì phải làm quen với nhau .Tôi đã phân vân có nên làm quen với cổ rồi kết bạn thân thiết với nhau hay để nó thầm kín trong lòng.
Làm quen là một giai đoạn hết sức vất vả vì phải “nói sao cho em hiểu” ý muốn của ta , ta muốn làm bạn tri kỷ  , bạn đồng hành với em vì nàng là straight ( gái thẳng ) nên cũng phải nói làm sao để nàng không gớm giếc ta.
Tôi vẫn biết rằng điều này cực kỳ khó khăn đối với tôi , vì tôi muốn làm bạn tri kỷ kết bạn thân thiết chứ không phải kết bạn hời hợt nói chuyện một hai lần rồi thôi .Trước khi làm quen phải cân nhắc rồi tham khảo bao nhiêu ý kiến rồi mới có quyết định làm quen hay không .Khi mình đã muốn quen với người ta rồi thì ai mà chả sợ bị nghe lời từ chối làm quen ở cái thời điểm  chưa có internet  nên phải gặp Mai . Tôi hỏi thăm ý kiến vài người xin họ cho tôi lời khuyên và họ đều nói rằng cứ đến gặp rồi nói thẳng cho cổ biết tôi mến cổ nhiều năm nay rồi.
Đến một ngày tôi quyết định gặp cổ , tôi đến nhà thờ buổi tối hôm ấy cổ hát trong ca đoàn , một cái bóng áo vàng thấp thoáng từ đằng xa lúc đó tôi đang ngồi trên thềm hành lang nhà thờ khi cổ chạy ra tôi gọi với theo Mai! Cổ quay đầu nhìn lại …và bắt đầu câu chuyện làm quen
Lần đầu tiên làm quen nói chuyện với nhau chẳng có gì đáng nói  chỉ là những câu hỏi thăm xã giao thông thường , cổ nói chuyện lễ phép đúng là dân trí thức được giáo dục kỹ càng .
Sang lần thứ hai và những lần tiếp theo thì phản ứng hóa học sảy ra , tôi không có chất xúc tác để tạo ra một phương trình cân bằng thay vào đó là một nỗi sợ xâm nhập tâm trí tôi và rồi tôi nói không nên lời ấp a ấp úng dù đã được cổ  gợi mở  : ….Có rất nhiều người nói rằng Mai ” kên” nhưng thực tế không phải như vậy , bạn cứ đến với Mai  rồi bạn sẽ biết …
Cô ấy bình thường như mọi người  tâm trạng lúc vui mọi thứ sẽ dễ dàng vì lúc đó mọi việc đơn giản  chỉ là sự  mến mộ , tôi nói với cổ rằng tôi muốn kết bạn với cổ để học tập  học hỏi cùng nhau cổ nói : bạn đừng đặt Mai lên cao quá  rồi sau này  Mai sẽ làm bạn thất vọng ( câu nói dễ thương ) nhưng chuyện đơn giản sẽ không còn giản đơn nữa khi cổ đi sâu vào vấn đề
Mai không biết có mắc nợ ai không  để  bây giờ họ đến đòi nợ , Mai biết rất ít về bạn bạn đặt Mai lên cao quá như vậy bạn chẳng phải người tốt , bạn cứ làm như Mai là người ghê gớm lắm vậy…vv. Lần cuối cùng cổ dắt theo một người bạn thân của cổ tên Hương học cùng lớp cấp hai  ( tôi cũng  biết mặt Hương vì cũng học cùng trường ) rồi giới thiệu với tôi bảo là nếu không nói chuyện được với Mai thì nói với Hương. Cuối cùng câu nói tôi không muốn nghe nhất cũng được nói ra : kết bạn với nhau không thể được.
Tôi  bị shock và quá shock rồi tôi rơi vào cơn trầm cảm nhiều năm liền  và cũng may cho tôi là tôi đã không tìm đến việc tự tử nhưng khi cơn trầm cảm đến tôi lại tìm cách phá phách cổ một cách âm thầm chắc cổ biết điều đó .
Tôi cũng đã tìm đến chuyên gia tâm lý trị liệu nhưng họ cũng chẳng giúp tôi được gì , tôi có cuộc trao đổi với chuyên gia tâm lý một bác sĩ Nam
Tôi : Thưa bác sĩ em có thích một người
BS : người ấy là nam hay nữ ( cảm giác nhột trong lòng )
Tôi: dạ người ấy là nữ 
BS: Chuyện bình thường thôi  em ạ... Em có thích những người khác không?
Tôi: dạ có ...nhưng  ...nhưng  ( ấp úng )
BS: Có thích người khác nhưng cô ấy vẫn là số một ?

Sau một hồi trao đổi cuối cùng ổng bảo  cho ổng biết ĐC của Mai để ổng tìm hiểu xem Mai thế nào mà sao tôi si đến vậy.
Tôi sẽ vẫn cứ si và mãi mãi  trầm cảm nếu như không có một ngày tôi nhận được thông điệp vũ trụ gửi đến cho tôi trong giấc mơ tôi nằm mơ thấy hai người đàn ông đang xi cô ấy tè ( giống như mẹ bồng con nhỏ xi đái ) . Một người là cha cổ là người tạo ra cổ và người kia là chồng cổ chiếc xương sườn của cổ .Thông điệp đến sau những năm tháng mòn mỏi học phật pháp thấm nhuần giáo lý vô thường . Phật pháp thật nhiệm màu là liệu pháp trị liệu tốt nhất đã chữa trị dứt điểm hẳn vết thương do  mũi tên tình ái Eros đã bắn trúng tôi.
Tuy nhiên tôi vẫn cho rằng nỗi đau này rất lớn . Trên thế giới ngày hôm nay không có nhiều người yêu thương  nhau đâu , ngoại trừ cha mẹ bạn hay những người thân của bạn yêu bạn ( cái mà nhà Phật gọi là duyên nợ với nhau ) thì thấy người ta tìm đủ mọi cách để hãm hại chửi rủa bạo lực với nhau , FB là một phần thực tế đó . Phải chi tôi có blog này sớm hơn để viết ra những dòng này thì tôi không bệnh trầm cảm nhiều năm nhưng bây giờ cũng chưa muộn lắm tôi yêu em vô cùng blog ạ .Nếu có ai đó nói với bạn họ yêu mến bạn lẽ nào bạn lại xem họ như người đòi nợ , môt người xấu xa hèn kém trong khi bạn chẳng  chứng minh  được điều ấy.
Mai bây giờ  đã là thạc sĩ chuyên ngành tâm lý giáo dục , trong số những học sinh của cô chắc cũng có những đứa trẻ ngây thơ thích cô như tôi đã từng mơ mộng , nó có may mắn hơn tôi ? hoặc  chẳng có đứa nào mến  cô giống như tôi . Cả hai chúng ta cô và tôi  già cỗi rồi tàn dần theo năm tháng   hóa học gọi  là hiện tượng oxy hóa . Nếu  cái ngày xưa đó cô kết bạn với tôi cô chẳng mất mát  gì cả và còn hơn thế nữa cô cũng cứu vớt cứu rỗi một linh hồn bơ vơ lạc lối rất nhiều.

Tìm hiểu y phấn tảo

  ( trích trong sách phật quốc ký sự ) của t/g Thích Phước Tiến